Chu Nguyên Chương đại nộ long nhan, tức giận đến run cả người, chòm râu trắng như tuyết run bần bật. Đôi mắt sắc bén toát ra sát khí, tựa như những lưỡi dao cạo tới cạo lui trên người Chu Lệ.
- Chu Lệ, ngươi, ngươi sao lại dám bất kính như vậy! Doãn Văn tuy là chất nhi của ngươi nhưng hắn chính là quốc quân tương lai của Đại Minh, là quân chủ của ngươi, ngươi đã quên đạo quân thần rồi sao?
Chu Nguyên Chương thở hổn hển lớn tiếng quát.
Trên thái dương của Chu Lệ chảy máu tươi ròng ròng, thần sắc bối rối quỳ xuống, không để ý đến vết thương mà hung hăng đập đầu xuống đất ba cái, run giọng kêu lên:
- Phụ hoàng tha mạng, nhi thần sai rồi. Nhi thần nhiều năm không gặp Thái tôn điện hạ, chỉ là muốn cùng Thái tôn điện hạ nói đùa vài câu, phụ hoàng nhi thần thật sự tuyệt không có ý bất kính a.
Chu Nguyên Chương cả giận nói :
- Ngươi còn dám ngụy biện. Quốc chủ tương lai của Đại Minh quốc là người mà ngươi có thể đùa cợt sao? Người đâu, Cẩm Y thân quân ở đâu?
Chu Doãn Văn bước lên phía trước đỡ lấy Chu Nguyên Chương, nói :
- Hoàng tổ phụ chậm đã. Hoàng tổ phụ, Yến Vương quả thật là nhất thời chơi đùa cùng Tôn nhi, ngôn ngữ không khỏi quá một chút, mong hoàng tổ phụ khai ân, bỏ qua cho Hoàng thúc lần này. Tôn nhi cũng không hề trách, huống chi hắn lại là thúc thúc của tôn nhi, nếu vì chuyện này mà tôn nhi bị mang danh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935415/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.