Buôn bán tuyên truyền là hình thức hấp dẫn khách hàng tốt, thương nhân khác bắt chước sáng kiến của hắn cũng không phản đối nhưng đám người này hoàn toàn rập khuôn thì không được, sao lại chằng biết dùng đầu óc mà lắt léo chứ? Vẫn là bắt chước y nguyên Túy Tiên Lâu mà thôi.
Tiêu Phàm nhìn quanh cẩn thận dò xét cách bài trí tân lâu, càng nhìn càng thấy quen quen, rất nhiều chỗ giống hệt Túy Tiên Lâu, chả khác gì bê Túy Tiên Lâu từ Giang Phổ chuyển tới kinh sư, trực giác theo trực giác Tiêu Phàm, hắn biết chủ nhân tửu lâu, mà còn rất quen.
Thời gian xuyên việt ngắn ngủi, mình còn chưa hiểu rõ về thế giới này mà?
Tiêu Phàm xuất thần khiến Chu Doãn Văn ở bên rất bất mãn.
- Tiêu huynh, Tiêu Phàm! Ngươi phun rượu vào ta dù thế nào cũng phải xin lỗi chứ? Cứ ngồi như phỗng ra thế là sao?
Tiêu Phàm định thần bình tĩnh nói:
- Xin hỏi lí tưởng của Thái Tôn điện hạ?
Chu Doãn Văn gặp vấn đề nghiêm túc thì giật mình, lập tức sửa sang y phục đứng thẳng nhìn Tiêu Phàm nghiêm nghị nói:
Lí tưởng của ta, trước bảo vệ xã tắc, sau trấn an lêm dân, lấy nhân nghĩa bao khắp thiên hạ tạo ra triều đại thịnh trị hơn cả Hán Đường.
Tiêu Phàm gật đầu nói:
- Chí điện hạ cao vời vợi, nhưng làm thế nào mới có thể làm đây?
Chu Doãn Văn kích động tựa như Tiêu Hà gặp Hàn Tín, lại như Tây Môn đại quan nhân thấy mặt Kim Liên, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935369/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.