*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chi phiếu trống mà thần đèn đưa xem như uổng phí.
Trần Tứ Lục sắc mặt tái nhợt, trợn mắt nhìn Tiêu Phàm, hắn không thể hiểu nổi, có một cái bánh to đùng từ trên trời rơi xuống trúng thẳng đầu Tiêu Phàm, vậy mà tên ngốc này lại coi nó không khác gì một mớ giẻ lau nhà. Năm tiền, chỉ có năm tiền, Trần Tứ Lục khóc không ra nước mắt.
“Nữ nhi của mình trong mắt hắn không bằng nổi năm lượng sao? Chẳng lẽ ám chỉ của mình còn chưa rõ? Hay còn phải trực tiếp hét vào mặt hắn, hướng hắn cầu thân, mình đường đường là nhạc phụ đại nhân mà phải hạ giá đến vậy sao? “
Cố nén cảm giác muốn đánh người trong lòng xuống, Trần Tứ Lục thở hồng hộc tức giận.
- Ngoại trừ năm tiền đó ra, ngươi không muốn gì khác sao?
Đối với tên não có vấn đề, nhưng lại có cái số *** chó có giao tình với Huyện lệnh, Trần Tứ Lục đành phải cho hắn cơ hội cuối cùng.
Tiêu Phàm sáng mắt, trong mắt ánh lên những tia kinh hỉ cùng lo sợ:
- Vậy… Cho con gấp đôi nha!
Trần Tứ Lục ôm chặt lấy ngực, rên rỉ
- …..
Tiêu Phàm thất vọng thở dài.
Kẻ có tiền quả nhiên keo kiệt, xin thêm có năm tiền mà trông bộ dáng thống khổ của hắn kìa…
Trân Tứ Lục sắc mặt tái nhợt, vô lực phất tay, trông như kiểu xua ruồi bọ:
- Đi, đi mau! Cút ra ngoài, đừng để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/108019/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.