*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bất luận thế nào cho dù là thời hiện đại hay cổ đại, nếu một cô nương bị một nam nhân sờ soạng ngực của mình thì nhất định không sẽ là chuyện khoái trá gì ( ko la làng, tát vào mặt cũng khó
- A…a..a.a !!
Mãi cho đến khi Tiêu Phàm thu tay, Bão Cầm mới kịp phản ứng mình bị người khác phi lễ, tiếng kêu thật là thảm thiết( giống như tiếng thọt tiết heo nhỉ
Lúc này Tiêu Phàm mới thanh tĩnh lại, ngơ ngác chỉ vào Bão Cầm nói:
- Nàng…nàng không phải là Ngô Điềm à?
Bão Cầm buồn bã lắc đầu, nhìn Tiêu Phàm rân rấn nước mắt, lớn lên giống như một người khác quả thật là không phải lỗi của nàng nhưng diện mạo của nàng lại đem lại vẻ bất hạnh cho nàng.
Lúc này Tiêu Phàm cũng thận trọng nhìn kỹ Bão Cầm, sau đó thản nhiên nói:
- Ngượng ngùng quá, là ta nhận nhầm người…
Hai vị cô nương đồng thời thất thần, trong lòng liền tức giận không thôi. Bão Cầm ngây người ở một bên lúng ta lúng túng không thốt nên lời, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/108003/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.