Chương trước
Chương sau
"Tiêu quản gia... Ân, không nên, không nên bóp đầu v*... A... Sữa đều phun ra ngoài..." Tiêu Minh đưa tay về phía trước, sườn xám trên người Lâm Tri chỉ kéo ra khóa kéo sau lưng, quần áo vẫn còn khá chỉnh tề, hai ma trảo của Tiêu Minh che lên bộ ngực đầy đặn, Lâm Tri hoàn toàn không thấy được tình cảnh trước ngực mình, chỉ có xúc cảm bị nhào nặn không ngừng truyền tới rõ mồn một, đợi đến khi ngón tay nam nhân xẹt qua đầu v* dựng thẳng, không ngừng đối với nó chà xát thì hai bên vú căng phồng của Lâm Tri mới phun ra từng cỗ sữa không gián đoạn theo động tác đè ép của nam nhân, quần áo ướt đẫm đã không thể mặc lại lần thứ hai.
Tiêu Minh xoa nhẹ đầu v* cậu hồi lâu, Lâm Tri vừa xấu hổ vừa giận dữ khó nhịn, lại không thể khống chế được phản ứng sinh lý, lúc này cả người cậu đều là mùi sữa ngọt ngào ngon miệng.
Hai viên anh đào trước ngực bị nhào nặn tới đứng thẳng, quần áo trước ngực ướt đẫm, làm cho hai viên anh đào hiện ra càng rõ ràng, Tiêu Minh tâm niệm vừa động, mở miệng liền cắn lên đầu v* bên trái.
"Phu nhân, sữa của ngài thật ngọt..." Tiêu Minh cách một lớp quần áo mút lấy đầu v*, vải vóc so ra vẫn thô ráp hơn da thịt rất nhiều, thời gian dài ma sát đầu v* đem đến cho Lâm Tri khoái cảm mãnh liệt, hơn nữa sữa tích lại trước ngực đều bị Tiêu Minh hút sạch.
"A... Thật thoải mái..." Lâm Tri ngồi trên đùi Tiêu Minh lay động cái bụng, bụng của cậu quá lớn khiến cho nhiều tư thế không dùng được, cho nên Tiêu Minh gần đây thích liếm dọc cơ thể cậu yêu thương cậu, khiến cho cậu không thể chịu nổi, giống như là lúc này, côn th*t của Tiêu Minh thẳng tắp cắm trong thịt động dâm đãng của cậu, quy đầu vừa vặn đặt tại hoa tăm, dùng biên độ nhỏ mài mài huyệt cậu, khó có được ôn nhu một hồi, mài đến hoa huy*t ướt sũng ngập nước, thật giống như một cái ôn tuyền, ngập nước, ấm nóng.
"Tao huyệt của phu nhân thật chặt, tôi phải làm sao với cái tiểu huyệt này của ngài đây, tôi sợ sẽ làm hư nó." Tiêu Minh ngoài miệng thì nói vậy, còn quy đầu vẫn không ngừng mài ép huyệt tâm, thịt cụ đem hoa huy*t chật hẹp lấp đầy, cho dù chỉ là mài mài nhẹ nhàng cũng có thể đem lại khoái cảm vô cùng lớn.
"Sẽ không, sẽ không hỏng... Quản gia, ngô, anh mau động động có được hay không... Thật sự rất ngứa..." Thịt huyệt của Lâm Tri bị côn th*t Tiêu Minh mở ra tới cực hạn, hành thân to lớn phủ đầy gân xanh dán sát vào thành vách mỏng, ngay cả một cái ngón tay cũng không chen lọt, hơn nữa côn th*t Tiêu Minh còn đang không ngừng biến lớn, nhìn qua thịt huyệt chống đỡ vô cùng khó khăn, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị làm hỏng vậy. Tuy nhiên nói về vấn đề này, hai người cũng đã là vợ chồng, cũng biết cái thịt động này không thể hỏng được, tối đa cũng chính là khiến cậu dục tiên dục tử.
Vì chuẩn bị sinh, nên sản đạo thường xuyên phải mang gậy mát xa, theo lý mà nói việc thừa nhận sự thao làm so với trước kia sẽ dễ hơn, có thể thấy được Tiêu Minh chính là không muốn cho cậu thoải mái, hắn muốn trêu đùa cậu.
"Phu nhân mới vừa nói lão gia vừa nhỏ vừa mềm, tôi là nửa đường mới bắt đầu, Tiêu Minh thực sự không dám tùy ý động, mở rộng không được sản đạo là chuyện nhỏ, khiến ngài bị thương mới là thật sự không tốt", Tiêu Minh miệng đầy lời vô nghĩa, miệng nhỏ của bảo bối cắn hắn vô cùng thoải mái, cự vật của hắn ở trong hoa kính hồi lâu, tường thịt thực tủy biết vị không ngừng xoắn chặt, càng xoắn càng chặt, tự mình động động, tường thịt nóng bỏng ngứa ngáy vô cùng, tiểu minh tinh tự mình cử động, đứng ngồi không yên vặn vẹo mông, cầu mong nam nhân có thể thao làm cái tao huyệt ngứa ngáy của mình, hiệu quả nhưng cũng không quá rõ ràng, trái lại càng khiến nơi đó ê ẩm, tường thịt tham ăn không chiếm được thỏa mãn, lại càng thêm buộc chặt, giống như một vòng tuần hoàn ác tính, d*m thủy chảy ra ngày càng nhiều, côn th*t Tiêu Minh ngâm mình ở bên trong, bị nhục huyệt nóng bỏng bức tới sắp không thể không chế được, tất cả đều là do hắn dùng ý chí mạnh mẽ của mình mới có thể nhẫn nhịn được.
Thật là sự dằn vặt ngọt ngào.
"Tôi ra lệnh cho anh dùng sức làm tôi... A, Tiêu quản gia, tôi dùng thân phận của bản thân ra lệnh cho anh..." Lâm Tri bị làm tức đến muốn ngất, Tiêu Minh đáng chết, mỗi lần lăn qua lăn lại đều có đủ loại ý nghĩ quái dị, lần này đã tiến được một nửa rồi mà còn giảo hoạt viện đủ lý do trêu đùa cậu, làm sao cậu không thể tức giận được chứ. Trong huyệt ngứa ngáy khiến cậu chịu không được, cậu cảm thấy cơ thể cồng kềnh của mình đang dần thoát lực, kết quả càng làm càng không xong, giống như bị người nào đó treo giữa sườn núi, muốn trèo lên cũng không được, mà muốn trèo xuống lại càng không xong, cả người đều không thích hợp. . Ngôn Tình Sủng
(cont)
Tui đăng trước nửa đầu PN2.5 nha. Mai tui sẽ đăng nửa còn lại nhé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.