Lúc Trình Tư quay lại, đập vào mắt là cảnh tượng như thế này:
Hứa Minh Ưu trán còn chảy máu, môi mím chặt.
Lê Viễn Phong cũng chẳng tốt đẹp gì hơn, áo bị kéo mở, bên khóe miệng còn có vết bầm tím.
Anh ta đè chặt Hứa Minh Ưu lên tường, cười lạnh: “Không thể không nói, Trình Tư có một thứ rất lợi hại, khả năng thu phục lòng người không ai bì nổi cậu ta.”
Cổ họng Hứa Minh Ưu căng lên, thốt ra từng chữ từng chữ một: “Anh không thể bì được với Trình Tư!”
Mắt Lê Viễn Phong lập tức đỏ rực.
Hứa Minh Ưu chạm đúng vào nỗi đau của anh ta.
Cái tên “Trình Tư” này, đối với Lê Viễn Phong mà nói, chính là một cơn ác mộng.
Rõ ràng khởi nghiệp sớm hơn, kết quả trong giới giải trí lại luôn luôn kém hơn cậu ta một bậc.
Khó khăn lắm cậu ta mới rời khỏi giới giải trí, sự nghiệp bản thân ngày càng rực rỡ, vậy mà bây giờ cậu ta lại trở về.
Anh không thể không nghi ngờ giới giải trí này là cái vườn hoa sau nhà Trình Tư, muốn đến thì đến, muốn đi là đi.
Cậu ta nghĩ mình là ai chứ?
Dựa vào cái gì?
Chẳng qua cũng chỉ là một ngôi sao hết thời còn mang ô danh trên lưng quay về kiếm tí tiền còm mà thôi, tự cho bản thân vẫn còn là chàng hoàng tử địa vị cao vút như ngày xưa chắc?
Lê Viễn Phong vỗ vỗ lên mặt Hứa Minh Ưu: “Đúng thế, tôi không bì được với cậu ta đấy. Trình Tư bây giờ cũng chỉ là một tên nhát gan mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-va-tho-san-anh/1307511/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.