Hứa Minh Ưu vẫn luôn cảm thấy Trình Tư có năng lực khiến cậu không nhịn được mà muốn dựa vào gần, lại không kìm được mà muốn rời xa.
Giống như bây giờ, cả người cậu vì câu nói của anh mà sắp nóng đến bốc khói luôn rồi.Tùy tiện vài chữ thôi, lại khiến cậu có cảm giác khổ sở cứ như bị bắt quả tang đang làm chuyện gì xấu vậy.
Hứa Minh Ưu phiền não, hẳn bản thân nên nói gì đó để phản bác lại một chút…
Ví như: Tim tôi tốt, nên mới đập nhanh thế.
Hay có thể là: Anh nghe nhầm rồi, đó là tiếng điện thoại rung đấy chứ.
Thế nhưng cậu còn chưa kịp nghĩ ra cái gì, tiếng đàn lại lần nữa vang lên…
Sau khi Trình Tư ấn phím Mi xong, liền tiếp tục đàn một bài nhạc ngắn.
Ngón tay Trình Tư nhảy múa trên những phím đàn.
Hứa Minh Ưu nhìn những phím đàn lên lên xuống xuống, cảm thấy trái tim mình cũng hòa cùng âm nhạc lên bổng xuống trầm.
Đây là một giai điệu khiến người khác cảm thấy vui vẻ hạnh phúc, tựa như gió xuân tháng Ba phất qua những nhành đào mơn mớn chồi non, có thể ngay giây tiếp theo những đóa hoa sẽ lặng lẽ bung nở.
m nhạc thể hiện cảm xúc.
Cậu nghĩ, lúc này tâm trạng của Trình Tư nhất định rất tốt.
Hứa Minh Ưu bỗng nhiên nghĩ thế.
Cậu không biết vì sao Trình Tư lại tự nhiên vui như thế, có điều nếu chỉ “bắt nạt” cậu một chút mà anh có tâm trạng tốt thì cậu cũng chẳng ngại ngần gì mà không cho anh “bắt nạt” cả.
Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-va-tho-san-anh/1307506/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.