Shona nhìn Michelle ngồi ngẩn ngơ phơi nắng ngoài hành lang từ sáng sớm đến giờ, khẽ nhíu mày.
“Nếu cậu không có việc gì thì đi sửa lại hàng rào đằng kia đi.”
Michelle ngẩng đầu nhìn bắt gặp khuôn mặt anh tuấn của Shona đang nhìn ra phương xa, cậu trông theo ánh mắt anh, là một hàng rào gỗ, nhìn qua rất giống cổng nhà của mấy mụ phù thuỷ trong những câu chuyện cổ tích, đầu những thân gỗ vót nhọn hoắt hướng lên trời.
“Mấy món đồ trang trí kiểu này quá lạc hậu rồi.” Michelle bĩu môi, “Dù anh có muốn truy cầu theo phong cách nông thôn cũng đừng làm mấy món không có phẩm vị gì này chứ. Hắc,” Cậu nhảy dựng lên, “Tôi sửa cho anh là được rồi, chúng ta dùng luôn mấy mảnh gỗ này đi!” Cậu chỉ chỉ mấy mảnh gỗ dựng chồng chất bên tường.
“Nhưng chúng rất thực dụng.” Shona nhún vai.
“Thực dụng Có chỗ nào hữu dụng Anh cho rằng mấy thứ này có thể ngăn được trộm à” Michelle cười ha ha, “Anh là thằng nhóc bảy tuổi sao”
Shona nhìn vẻ mặt tươi cời rạng rỡ của cậu bất đắc dĩ lắc đầu, “Tôi không muốn cắt đứt niềm vui của cậu, thế nhưng những thứ này là dùng để ngăn chó hoang.”
Quả nhiên nụ cười cứng đờ rồi.
“Cho nên cậu phải cẩn thận, loại chó hoang này nhiều khi còn hung ác độc địa hơn cả sói đó.”
Da đầu Michelle tê dại. Con mịa nó đây đến tột cùng là địa phương quỷ quái nào thế!
“Cậu nhìn nơi này xem.” Shona chỉ vào nơi hai mảnh gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-va-sat-thu/2035865/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.