Cô y tá chăm sóc Michelle là fan ruột của cậu, cho nên ngày ngày đều cực kì cẩn thận tỉ mỉ và ôn nhu. Mỗi lần lúc cho cậu uống thuốc, kiểm tra vết thương, thay băng gạc thì ánh mắt luôn hưng phấn sáng ngời.
“Cái tay này còn có thể đánh đàn được nữa không” Tay trái bị phỏng khá nghiêm trọng, thường khiến Michelle đau đến nhíu mày.
Cô y tá cười tủm tỉm gật đầu: “Khẳng định không thành vấn đề. Nhưng có lẽ sẽ để lại sẹo.”
“Vậy là tốt rồi.” Michelle lộ ra nụ cười mê người chuyên nghiệp.
Nhìn cô ý tá vui vẻ rời đi, Michelle nhẹ nhàng thử gấp ngón tay, đau đến méo miệng!
Bước chân của Shona từ trước đến giờ đều vô thanh vô tức, nhất thời theo anh tiến vào, toàn bộ căn phòng tràn ngập hương cà phê. Thấy Michelle nhếch miệng, Shona khẽ nhíu mi.
“Rất đau à”
Cái nhếch miệng của Michelle nháy mắt liền biến thành nụ cười, “Đau lòng sao”
Shona bất đắc dĩ cười gật đầu, “Nói đau lòng có giúp ích gì không”
“Có, có thể giảm đau.” Michelle khẳng định gật đầu, nhe răng cười vô lại, cậu thoả mãn uống một ngụm cà phê lớn Shona đưa qua. “Thật thơm.”
“Vết thương này về sau có ảnh hưởng gì không”
“Sẽ không, cô y tá kia nói, có lẽ sẽ lưu sẹo, nhưng đánh đàn thì không có vấn đề gì.” Michelle lạc quan phất phất tay.
“Đánh đàn”
“Đúng, tôi hỏi cô ấy mà. Tôi còn muốn đánh đàn cho anh nghe nha.”
Lời này nói ra thực khiến người ta ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-va-sat-thu/2035832/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.