Đối diện với căn phòng khách trống trải là một tấm cửa sổ thuỷ tinh sát đất, chống đạn cực hiệu quả! Dưới ánh tà dương lúc chạng vạng, toàn bộ New York nhuốm màu cam được thu hết vào trong tầm mắt.
Sau khi người hầu đặt tách cà phê lên bàn, liền chỉ còn lại một mình Michelle trong phòng khách.
Cậu tuỳ ý ngồi trên ghế sô pha trước cửa sổ, ngón tay vô ý gõ lên mặt bàn. Tầm mắt lại rơi vào tách cà phê kia.
Nếu như đợi người nọ tới, cậu hắt tách cà phê này qua, vậy nhất định sẽ có kịch hay để xem ha…
Cậu thấp giọng cười nhạt một cái, vẫn nên quý trọng cái sinh mạng của mình thôi… cậu hẵng còn muốn sống để đi gặp Shona mà…
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, tấm màn đen từ từ hạ xuống, từ nơi này ngắm New York rực rỡ ánh đèn, phi thường mê người. Michelle đi tới tấm cửa thuỷ tinh lớn, trán dán lên kính, cảm thấy như nhìn vào cảnh sắc này có thể khiến cho con người ta say vậy. Hay là đáy lòng cậu thực sự mong muốn mình có thể say, tốt nhất là say đến bất tỉnh nhân sự, quên đi hết tất cả chuyện này…
“Đẹp thật nhỉ” Phía sau đột nhiên truyền tới một giọng nam dễ nghe. Michelle vội vàng xoay người.
“Michelle Parker Ngưỡng mộ đại danh đã lâu.” Đối phương khẽ cười, lễ độ gật đầu với cậu ra hiệu, ưu nhã búng ngón tay cho người hầu, rồi ngồi xuống trước chiếc ghế sô pha rộng lớn trước cửa sổ.
Michelle thoáng chần chừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-va-sat-thu/2035816/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.