"Tại...tại sao ba lại làm vậy? Tại sao ba lại giết chết mẹ của anh ấy?" Dạ Ngân Tuyết cả người run run hét lớn, nước mắt không ngừng rơi xuống.
"Con hiểu lầm rồi ba không hề giết chết mẹ của cậu ta." Dạ Thành Đông lắc đầu cố gắng giải thích cho Dạ Ngân Tuyết hiểu.
Lăng An Vũ ngẩng đầu lên nhìn Dạ Thành Đông với ánh mắt đầy thù hận, căm phẫn, giận dữ anh rút súng ra chỉa ngay vào Dạ Thành Đông, bọn người Hạo Phú cũng ngay lập tức rút súng ra chỉa vào anh.
Dạ Ngân Tuyết vội chạy đến kéo tay Lăng An Vũ ngăn cản anh lại, cô bật khóc lắc đầu không muốn anh làm thế, cô nức nở nói:
"An Vũ! Anh đừng giết ba em xin anh đấy đừng giết ba của em."
Lăng An Vũ quay sang nhìn Dạ Ngân Tuyết ánh mắt đầy đau đớn, anh quay lại đô mắt ngấn lệ quát lớn:
"Tại sao ông lại làm thế? Cho dù ông có phản đối tôi và Tiểu Tuyết đi chăng nữa ông cũng không cần phải giết mẹ của tôi chứ? Tại sao ông lại độc ác đến như thế?"
Bây giờ, Lăng An Vũ không thể nào bắn chết Dạ Thành Đông được bởi vì đó là ba của Dạ Ngân Tuyết nếu đổi lại đó là người khác anh nhất định sẽ không chần chừ mà một phát bắn chết nhưng đó là Dạ Thành Đông là ba của cô anh không thể.
"Tôi nhất định sẽ trả mối thù này nợ máu trả bằng máu." Lăng An Vũ hất mạnh Dạ Ngân Tuyết ra, đi đến bế Lâm Đường Hy lên cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-va-chang-ve-si/2437896/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.