Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau
Ngày hôm sau, Dạ Ngân Tuyết đi làm vừa đến nơi quay phim cô đã bị rất nhiều phóng viên chặn lại hỏi về chuyện cô hẹn hò, Lăng An Vũ ngay lập tức bảo vệ cô chặn đám phóng viên lại. Dạ Ngân Tuyết vốn dĩ định bước thẳng vào trong nhưng cô lại quay người lại trả lời phóng viên: "Đi ăn với người khác mà cũng bị cho là hẹn hò thì chuyện này thật là buồn cười đó." Vừa nói xong cô quay người đi vào trong Trần Uyển Dư cùng Lăng An Vũ cũng nhanh chóng đi theo sau, một nhân viên nữ đi đến nói với cô: "Selina! Chị Kiều muốn gặp cô đó cô hãy mau đến đó đi." "Cảm ơn!" Trần Uyển Dư thay cô cảm ơn nhân viên nữ ấy rồi cùng cô đi vào phòng làm việc của Bạch Kiều. Bạch Kiều nhìn thấy Dạ Ngân Tuyết đến đứng dậy xoay máy tính lại cho cô xem trên màn hình hiển thị tin tức hẹn hò của cô, Bạch Kiều cau mày cất giọng hỏi như hỏi tội phạm: "Selina! Chuyện này là sao? Cô và thiếu gia của tập đoàn Dạ thị thật sự là đang hẹn họ với nhau sao? Hai người hẹn hò với nhau bao lâu rồi? Bắt đầu tán tỉnh nhau từ khi nào?" Trần Uyển Dư khó chịu, đôi mày nhíu lại:"Này! Chị làm gì mà tra hỏi cậu ấy như tra hỏi tội phạm vậy hả?" "Cô có thân phận gì mà lớn tiếng ở đây? Cô chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi ở đây thôi cô nên nhớ điều đó". Bạch Kiều trừng mắt quát vào mặt của Trần Uyển Dư. Mày của Dạ Ngân Tuyết bắt đầu cau lại, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn: "Uyển Dư không những là trợ lý mà còn là bạn của tôi và tôi cho phép cậu ấy có quyền lớn tiếng ở đây còn nữa chuyện của tôi tôi đã trả lời với phóng viên rồi cô không cần lo chuyện này." Bạch Kiều tức tối trừng trừng với Dạ Ngân Tuyết vừa mới chuẩn bị bước lại gần cô thì đã bị Lăng An Vũ cản lại anh dùng cặp mắt sắc lạnh nhìn Bạch Kiều khiến cho Bạch Kiều không dám nói gì hay làm gì chỉ có thể ôm một bụng tức đứng ở đó. Dạ Ngân Tuyết đang ngồi đọc kịch bản đợi đến cảnh quay của mình thì Trần Uyển Dư đưa điện thoại cho cô xem: "Tiểu Tuyết! Cậu hãy xem! Chỉ một câu trả lời của cậu thôi mà đã bùng nổi khắp mạng xã hội rồi các fan đều nói cậu rất ngầu đó." Dạ Ngân Tuyết chỉ liếc nhìn một cái rồi nói:"Cậu cứ xem tiếp đi tớ còn phải học thuộc kịch bản." Trần Uyển Dư nghe cô bảo thế liền đứng dậy đi sang ghế kế bên ngồi xuống tiếp tục đọc bình luận trong sự hưng phấn, Huỳnh Giai Cẩn một nữ diễn viên cũng khá nổi tiếng ngồi bên cạnh của cô, lên tiếng chế giễu, mỉa mai, sỉ nhục: "Haizz~ Cứ tưởng thanh cao lắm ai ngờ đâu cũng là thứ leo lên giường đàn ông, cặp với đại gia mới có thể có được ngày hôm nay." Trần Uyển Dư vừa nghe liền quăng điện thoại lên bàn đứng dậy trợn mắt lớn tiếng: "Này! Huỳnh Giai Cẩn! Cô đang nói ai vậy hả? Cô đang nói ai leo lên giường đàn ông cặp với đại gia hả?" Huỳnh Giai Cẩn nghênh mặt khiêu khích:"Tôi nói Selina của cô đó thì đã sao? Cô làm gì được tôi sao?" Dạ Ngân Tuyết định đáp trả lại thì Lăng An Vũ đã giúp cô ra mặt trước: "Tôi mong cô có thể xin lỗi tiểu thư của tôi nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng xúc phạm đến danh dự của người khác." Huỳnh Giai Cẩn vẫn nghênh mặt, ngạo mạn, xem thường: "Anh chỉ là một vệ sĩ anh có tư cách gì lên tiếng ở đây?" Lăng An Vũ gương mặt vẫn không chút biến sắc đáp trả: "Chính vì tôi là vệ sĩ của cô ấy nên tôi mới có tư cách lên tiếng về chuyện này tôi là vệ sĩ không những bảo vệ sự an toàn cho Selina tiểu thư mà còn phải bảo vệ cô ấy trước những lời phỉ báng, lăng mạ đối với tôi đó chính là trách nhiệm của một vệ sĩ." Huỳnh Giai Cẩn nói không lại liền đứng dậy bỏ đi chỗ khác, Trần Uyển Dư giơ ngón cái lên rồi vỗ tay khen ngợi anh.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103
Chương sau