Bước xuống nhà, cô có chút giật mình khi bắt gặp một người phụ nữ trung niên đang loay hoay trong bếp, hình như bà ấy đang chuẩn bị phần ăn sáng cho anh thì phải. Hai tay bấu víu vào nhau, môi mỏng liên tục bị cô cắn đến đáng thương.
"Thôi chết, không phải là mẹ anh ấy đấy chứ? Bắt gặp một đứa con gái trong nhà của con trai mình thì sẽ như thế nào nhỉ? Chắc chết mình mất!"
Cẩm Nhiên lật đật xoay người muốn chạy lên lầu nhưng lại vô ý làm rớt chiếc bình gỗ nhỏ được trang trí bên cạnh cầu thang. Tiếng động lớn này làm người phụ nữ bên dưới phải ngước lên nhìn, mà cô cũng theo phản xạ nhìn lại rồi nở một nụ cười gượng.
- Dạ...con chào bác.
Nhặt chiếc bình đặt lại vị trí cũ, Cẩm Nhiên cười trừ bước xuống nhà. Người phụ nữ kia nãy giờ vẫn cứ nhìn chằm chằm cô khiến cô nhất thời không biết xử lý như thế nào.
- Dạ, con chào bác...con thật ra chỉ là bạn của Nhất Dương, đúng hơn là quản lý...phải rồi, con là quản lý của anh ấy...hôm qua vì quá mệt nên con mới ngủ quên trên xe...là anh ấy cho con tá túc một đêm.
- Cậu chủ cho cô tá túc? Thật là, đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu chủ đưa nữ nhân về nhà nên đâm ra có chút ngỡ ngàng.
- Hả? Nói vậy...dì là?
- Tôi là giúp việc của cậu chủ, thường thì buổi sáng vẫn hay ở đây dọn dẹp và nấu ăn. Sau 9 giờ, tôi sẽ rời đi.
Biết không phải là mẹ của anh nên cô cũng thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/258252/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.