Lục Cẩm Nhiên ngồi một góc thẩn thờ suy nghĩ, số phận của cô không lẽ lại đơn độc đến như vậy? Trước nay chưa từng một lần trải nghiệm cảm giác yêu đương, không phải vì không ai thích mà là vì tính khí cô khó chiều. Đối với cô, con trai là một lũ phiền phức, yêu đương gì đó đối với cô mà nó chính là không phù hợp. Tới bây giờ, khi mà cô đã tìm được người vừa ý thì người ấy lại không muốn yêu đương, cái này có được gọi là trả nghiệp không nhỉ?
Quyết không muốn nghĩ tới chuyện này nữa, Cẩm Nhiên lấy lại tinh thần, đưa mắt tìm kiếm bóng dáng của anh. Trình Nhất Dương hình như vẫn còn say đắm trong cái kịch bản yêu đương ngọt ngào với Trương Nhã Dư, càng nhìn chỉ càng thêm ngứa mắt.
Những cảnh quay hậu trường luôn là thứ đánh lừa con dân nhất. Kể như ngay lúc này đây, Nhất Dương hết vui vẻ với Nhã Dư lại quay sang với Nhạc Hạo vui vẻ, cứ như thể hai anh em ruột thân thiết lắm vậy. Họ cười nói giao du khiến bản thân Cẩm Nhiên cảm thấy tội lỗi với những người hâm mộ hai tên này. Lúc trên đường đi tới buổi phỏng vấn, Cẩm Nhiên không khỏi tò mò quay qua nhìn anh.
- Tại sao anh và Nhạc Hạo cứ phải tỏ ra mình thân thiết vậy? Lúc trước, chỉ xem qua màn ảnh, tôi còn nghĩ cả hai là bạn thân nhau không đấy.
- Bạn thân với anh ta thì thà chơi một mình sẽ tốt hơn. Còn cô, tốt nhất là tránh xa anh ta ra, không phải ai đẹp trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/258250/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.