Bữa ăn cứ vậy diễn ra trong êm đẹp, Trình Nhất Dương vì cô mà cũng ăn uống đầy đủ hơn rất nhiều. Cẩm Nhiên hài lòng cười với anh một nụ cười ngọt, cô muốn anh mãi như vậy, dù có cô ở bên cạnh hay không thì cũng biết chăm sóc bản thân thật tốt. 
- Nhất Dương, anh phải chú ý đến sức khỏe của mình. 
- Ừm, tôi biết rồi. 
- Nhất Dương à, tôi muốn uống trà sữa. 
- Cũng giỏi nói sang chuyện khác quá nhỉ. 
- Hì, chúng ta đi mua trà sữa được không? 
Trình Nhất Dương gật đầu, gọi phục vụ ra để trả tiền phần ăn. Cẩm Nhiên đu theo anh tới quán trà sữa, thích thú ngắm nhìn menu rồi gọi một ly truyền thống full topping. Đôi mắt cún con ngước lên nhìn anh vô tội. 
- Nhất Dương, tôi nghèo lắm. 
Nhất Dương thật chỉ biết cười trước dáng vẻ của Đại tiểu thư nhà họ Lục, con gái cưng của ông trùm ngành giải trí lại dám nói bản thân không có tiền, đúng là mất hết liêm sỉ mà. 
- Tôi không mang theo tiền. 
- Đừng có mà như vậy, tôi không có tiền đâu. Tháng này đi làm còn chưa lãnh lương cơ. Mà có lãnh lương thì cũng phải chi trả cho tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền đồ ăn hàng ngày nữa. Thật là rất khổ sở,... 
Nhìn xem cô đang ra dáng bản thân rất nghèo cơ đấy. Rõ ràng nhà đó là của cô, đứng tên cô, tiền điện nước mỗi tháng cũng đều thu tại YB Entertaiment, tiền ăn mỗi ngày cũng được lão Lục chuyển vào tài khoản một con số lớn chứ không hề giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/258245/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.