Trình Nhất Dương bước đi trước để lại cô gái ôm bao tổn thương với khuôn mặt ỉu xìu phía sau. Chỉ một ly trà sữa cũng không thể chia sẻ cho quản lý của mình. Thiện cảm của Cẩm Nhiên chính là mỗi lúc mỗi thuyên giảm. Ấn tượng về vẻ điển trai trước đó của Trình Nhất Dương cũng đã bay ra khỏi đầu cô từ lúc nào. Nhìn cái dáng vẻ ngông cuồng của anh lúc làm việc lại càng khiến Cẩm Nhiên thêm chán ghét. Lúc trước còn háo hức về việc được làm quản lý của đại minh tinh hạng A Trình Nhất Dương, giờ thì hay rồi, chỉ mong thời gian trôi nhanh một chút để cô về cho xong.
Nhất Dương bên này vẫn chăm chú xem lại kịch bản. Trà sữa thì không uống, chỉ đặt trên bàn làm việc như sự trêu ngươi đối với cô. Bàn bạc lại kịch bản với đạo diễn, Nhất Dương như đã hiểu hết nội tâm và ý muốn của nhân vật mình thủ vai. Anh gật gù giây lát quay lại nhìn Cẩm Nhiên.
- Lấy tôi chai nước!
- Không uống trà sữa đi, uống nước làm gì?
- Cô là quản lý đấy, lý ra những việc này không cần tôi lên tiếng thì cô cũng đã phải chủ động làm.
Cẩm Nhiên hậm hực liếc xéo anh một cái rồi đi lấy nước lạnh cho anh. Cô làm quản lý chứ có nói sẽ làm bảo mẫu cho anh đâu. Lầm bà lầm bầm trong miệng cũng chỉ là nội dung trách mắng tên Trình Nhất Dương keo kiệt, không tình người.
Lấy nước cho anh, cô cũng không quên lấy luôn cả khăn giấy lau mồ hôi giúp anh. Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-tinh-la-chong-toi/258238/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.