Út cưng thật sung sướng bước vào cửa, đứng nơi đại sảnh sợ hãi hết nhìn đông tới nhìn tây. Kỳ Vân thấy dáng vẻ be bé tròn tròn của Út cưng thì thích lắm, ôm Út cưng nhẹ hôn, “Bé ngoan tên gì”
Út cưng khẽ khàng nói, “Chào anh ~ em là Hình Ngôn Ninh ~”
“Cứ gọi nhóc ấy là tiểu vô lại là được.” Bác sĩ Mạch bổ sung.
La Tĩnh Hòa từ trong phòng bếp đi ra, “Ừ bé con lại đây.”
Út cưng vẫy vẫy tay về phía La Tĩnh Hòa, “Chào chú~”
La Tĩnh Hòa cũng thích Út cưng, “Bé con này thật dễ thương, rất đáng yêu.”
Mễ Hi Huy đứng phía sau bác sĩ Mạch, rất khiêm tốn gật đầu.
La Tĩnh Hòa cười nói, “Có hơi chậm. Đồ ăn vẫn chưa dọn xong, mọi người đã tới. Ngồi ghế chờ một chút, sau khi chuẩn bị sẵn sàng rồi thì sẽ dọn đồ ăn ra, nhanh thôi.”
Út cưng đột nhiên nói, “Cám ơn chú La ~”
La Tĩnh Hòa véo gương mặt phúng phính của bé. Mễ Hi Huy ở huyền quan cởi áo khoác đổi giày, sau đó một mặt xăn tay áo lên một mặt nói, “Để tôi giúp.”
La Tĩnh Hòa phân vân, bác sĩ Mạch đắc ý, “Mễ đại luật sư của bọn tôi cũng biết nấu nướng đó, chẳng thua cậu đâu.”
Bác sĩ Mạch không cảm thấy những lời này có gì không ổn, La Tĩnh Hòa cười, “Tốt, đa tạ.”
Kỳ Vân đưa bác sĩ Mạch và Út cưng đến ghế salon, hơn nữa còn lấy ra ba tấm thảm màu trắng bằng da dê, để lót chân. Út cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-me-tieu-mach/2566870/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.