Trong lúc Mễ Hi Huy chuyển nhà bác sĩ Mạch vẫn tức giận. Nhà là lãnh địa của bác sĩ Mạch, tự dưng hiện tại lại vô duyên vô cớ xâm nhập một người xa lạ.
Lần đầu tiên gặp người này là lúc người đó ôm con trai chờ bên ngoài phòng khám. Người này là người cha tốt, kiên định hơn nữa lại đáng tin cậy. Sau đó mới biết đó chẳng qua chỉ là cháu người đó. Ánh mắt người đó nhìn tiểu vô lại hoàn toàn là tình thương yêu.
Bác sĩ Mạch có thiện cảm với đàn ông có tình phụ tử. Đó cũng là một loại thành kiến.
Hơn nữa, bác sĩ Mạch cũng phải lo lắng về vấn đề kinh tế. Lúc trước mua xe là do nhất thời phát sốt, tỉnh lại rồi thì hối hận không ngừng, nếu mãi vẫn không có được bằng lái, xe cứ phải lãng phí như vậy. Ném trắng ba mươi vạn. Bác sĩ Mạch vẫn luôn rất tự hiểu rõ mình. Huấn luyện viên từng nói cho bác sĩ Mạch biết, có người trời sinh thì đã kém duyên hợp tác với máy móc, hoặc là tay chân vụng về. Không phải ai cũng thích hợp lái xe. Thế mà bây giờ còn hồ đồ để một người vào nhà, tiền thuê nhà lại không cao… Bác sĩ Mạch cảm thấy bản thân mình sắp điên rồi, chẳng thể kháng cự được khí thế như chẻ tre của con người kia. Phòng ngủ của bác sĩ Mạch ở lầu hai, Mễ Hi Huy dọn vào lầu một gần nơi dưới thang gác. Loại nhà của bác sĩ Mạch, nói là hai lầu nhưng thật ra chỉ có hai phòng.
Khu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-me-tieu-mach/2566856/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.