Trong suy đoán củamình thì tôi khắc dòng chữ này để nhắc “tôi” sắp đến đây, bởi vậy lẽ rasau khi đẩy chiếc giường ra thì trên tường phải trống trơn mới phải.
Nhưng những chữ lẽ ra đang đợi tôi khắc lên thì giờ đã nằm trên tường từ baogiờ, hơn nữa rõ ràng vừa nhìn dòng chữ là tôi phát hiện dòng chữ ấy đãđược khắc lên đây khá lâu rồi.
Trong sát na, đầu tôi hoàn toàntrống rỗng, hoàn toàn không thể suy nghĩ xem rốt cuộc tại sao lại nhưvậy, sờ từng con chữ, đầu tôi như muốn nổ tung.
Tuy mọi việc banđầu rất phức tạp, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình đã ngẫm rõ được tiền nhânhậu quả của nó, nhưng dòng chữ này khiến tôi ý thức được tất cả nhữngsuy nghĩ ấy của tôi đều không đúng.
Có điều, tại sao lại không đúng?
Ngay cả chuyện mình quay lại hơn mười tháng trước tôi cũng đã tin, dường như mọi chuyện đều trở nên thông suốt khi lý giải theo chiều hướng ấy.Nhưng vì sao ở đây lại xuất hiện chuyện kì quái thế này?
Tôi ngây người nhìn hàng chữ, nhất thời không biết nên làm gì.
Viên Hỷ Lạc nhìn vẻ mặt của tôi, liền hỏi: “Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi à?”
Tôi nhìn cô ấy, không biết nên giải thích thế nào, nghĩ đi nghĩ lại đànhtrả lời không có việc gì, nhưng tay của tôi đã bất giác run lên một cách không thể kiểm soát.
Tôi hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại, bắt đầu nghĩ xem ai đã khắc dòng chữ ấy.
Chỉ có hai người biết dòng chữ này, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835929/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.