Viên Hỷ Lạc ở bên cạnh cũng được kéo lên, gió sông thổi lành lạnh khiến đầu óc cũng dầntrở nên nhẹ nhàng hơn, tôi kinh ngạc phát hiện bốn phía đều là lính công binh. Cạnh đó đặt la liệt đèn khí cỡ lớn khiến cả vùng căn cứ địa đượcchiếu sáng trưng. Trên bờ sông, tôi nhìn thấy khá nhiều xuồng cao su chở đầy lính công binh vận chuyển vật tư, dễ đến mấy trăm người.
“Chuyện gì vậy nhỉ?” - Tôi vừa loạng choạng vừa hỏi, còn chưa dứt lời thì những người dìu chúng tôi đã tách sang hai bên, nhường chỗ cho một viên sĩquan đi từ phía sau tới, ông ta nghiêm trang chào theo kiểu nhà binh,rồi bảo chúng tôi đi theo ông.
Tôi được họ dìu đi trên con đườnglàm bằng lưới thép, dọc đường, tôi thấy rất nhiều thiết bị được trùm vải bạt chống thấm, số thiết bị này tôi đều đã nhìn thấy trên mặt đất lúctrong rừng rậm, chẳng ngờ tất cả đều đã được vận chuyển đến đây, quanhđó có rất nhiều người đang dỡ các thiết bị ra. Tôi bị dắt ra đằng sauđống vật tư và nhìn thấy viên sĩ quan đang đứng chờ ở đó.
Tôinhận ra người này, nhìn thấy ông ta xuất hiện ở đây, tôi lập tức ý thứcrằng, sự việc đang xảy ra biến động lớn. Viên sĩ quan này họ Trình, ôngta không nằm trong hệ thống của ban bộ đội công trình chúng tôi, nhưngtôi từng gặp ông ta ở Karamay. Ông ta là tổng chỉ huy quân đội chính quy đi theo hộ tống đội địa chất, chuyên phụ trách nhiệm vụ bảo mật và bảovệ mọi việc diễn ra xung quanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835840/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.