Đầu tôi đang mụ mịbỗng bừng tỉnh, tôi cầm đèn soi kĩ mặt nước, ban đầu không nhìn thấy gì, mãi đến khi cháy tôi ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát thì ai nấy đềusợ cứng hết cả người, xung quanh chân của chúng tôi chỗ nào cũng lúcnhúc toàn là đỉa, có điều màu sắc của con đỉa bình thường với những conđỉa này khác nhau quá, nếu không cúi sát mặt nước thì không phát hiệnđược.
Lũ đỉa dường như đều tập trung hết vào quanh chân của chúng tôi, từng con từng con một đang cố gắng chui vào bên trong các khe hởcủa giày. Nhìn cảnh đỉa bâu nhung nhúc này, tôi chợt rùng mình, chúngtôi nhất loạt giơ chân quẫy đạp xuống nước, không biết Vương Tứ Xuyênkhuấy kiểu gì mà còn làm bắn cả mấy con lên cổ của tôi.
Tôi vừahét ầm lên vừa chửi, bảo mọi người mau gẩy nó xuống, tiếp đó, đội phóvén ống quần lên, chúng tôi vừa nhìn, ôi trời ơi, sao lại thế này, chânanh chi chit những con đỉa đang hút máu căng tròn, tất cả bọn tôi đềuvén ống quần lên nhìn, chân người nào cũng đầy đỉa bám. Vương Tứ Xuyênkêu than: “Sao cái lũ hút máu ấy nhiều thế này?”
Một cậu lính trẻ giải thích có lẽ do đây là dòng nước ấm, chỗ này nhiệt độ của dòng nước khá cao, không lạnh tê người như những chỗ khác.
Tuy lũ đỉakhiến người ta có cảm giác ghê tởm, nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng, chúng tôi nhìn xung quanh thấy chỗ nào cũng có đỉa nên mọi người đềucảm thấy ghê ghê, hơn nữa nếu nó đã bám vào người rồi thì rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835753/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.