Lúc tôi tỉnh dậy, mởmắt thấy xung quanh rất yên tĩnh, ngay cả tiếng nước róc rách cũng không nghe thấy. Người tôi được cuốn một tấm chăn chiên, cảm giác rất ấm áp.Tôi mở to mắt để nhìn, hóa ra hội Vương Tứ Xuyên ngủ ngay bên cạnh tôi,mấy người nằm tụm lại với nhau, quả thực ngủ thế này yên tâm hơn là ngủmột mình.
Tôi nhẹ nhàng ngồi dậy, dưới ánh sáng bập bùng mờ ảo,tôi thấy mình đang nằm trên mặt phẳng của một bãi đá cuội, bên dưới cótrải một cái chăng chống thấm, bên cạnh có một đống lửa nhỏ, mấy bóngngười đen thẫm đang ngồi xung quanh, chắc họ đang canh gác.
Mấyngười đó thấy tôi ngồi dậy liền chạy tới, tôi nhìn thấy một cậu lính mới do anh Miêu cử tới, cậu ta liền hỏi thăm tình hình của tôi.
Tôithử co duỗi người, phát hiện chân tay mình cử động hơi khó khăn, sờ sờthì thấy mấy chỗ đang được băng bó, nghĩ lại lúc hỗn loạn trên dòng nước lúc trước, chắc tôi đã bị thương khá nặng, cũng may ngoài chỗ đó ra,những nơi khác trên người đều không sao. Tôi liền trả lời cậu lính làmình ổn.
Cậu ta nói rằng đây là đoạn vách nhô ra hai bên, sau khi tôi bị ngất đi, họ chèo xuồng được chừng bốn tiếng, nơi đây cụ thể làchỗ nào thì chính cậu ấy cũng không rõ. Tất cả mọi người đều rất mệt lử, may mà tìm được một chỗ khô ráo, thế là cả đội di chuyển lên trên đâyđể nghỉ ngơi. Cậu lính vừa nói vừa đưa đồ ăn cho tôi.
Tôi vừa ănvừa quan sát, phát hiện ra cấu tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835739/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.