Nằm ngủ trong bóngtối, ai cũng có những suy nghĩ của riêng mình, ở nơi này chúng tôi chưatừng gặp người phụ nữ nào, nay có một người con gái ngủ ngay bên cạnh,đồ lót của cô ta còn hong cạnh đống lửa, điều đó thật khiến chúng tôikhó mà ngủ yên được. Thế nhưng tôi thực sự quá mệt, những suy nghĩ trởnên hỗn loạn trong đầu, nghĩ mãi chẳng thông, cuối cùng tôi cũng ngủthiếp đi.
Tôi ngủ chưa được bao lâu bỗng cảm giác dường như có ai đó đang đẩy mình, tôi ngẩng đầu nhìn lên, bốn phía một màu đen kịt, lửa cũng đã tàn. Tôi liền ngồi hẳn dậy, cầm đèn pin chiếu ra xung quanh một lượt, hóa ra cậu lính trực đêm mệt quá đã ngủ gục mất, không ai tiếpcủi nên đống lửa đã tắt hẳn.
Tôi quay lại xem ai đã đẩy mình thìnhìn thấy Viên Hỷ Lạc không một mảnh vải che thân, đang ở ngay bên cạnhtôi, tôi giật mình, hỏi cô ấy: “Cô tỉnh rồi à?”
Cô ta không trảlời tôi, mà nhích lại chỗ tôi, áp sát thân thể vào người tôi, tôi ngửithấy một mùi hương kì lạ, khiến đầu óc choáng váng. Viên Hỷ Lạc là người Đông Bắc, giống như đại đa số các thiếu nữ đông bắc khác, cô có thânhình nảy nở, ở cô toát lên sức hấp dẫn mê hoặc của một cơ thể đang hừnghực sức sống. Tôi định đẩy cô ấy ra, nhưng tay tôi bất giác lại ôm chầmlấy cơ thể đó, vòng tay chạm vào phần cơ thể mềm mại, êm ái, khiến tôinhư điện giật, tóc tai bỗng dựng đứng.
Tuy vậy, tôi không dámđộng đậy gì thêm, không tiến cũng không lùi, đang lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/109713/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.