Viết đến đây, rất nhiều người sẽ cho rằng tôi đang khoác lác.
Đây thực sự không phải là những chuyện khoác lác viển vông, vì ở thời đạicủa tôi, những gì chúng tôi nhận được là một nền giáo dục tương đối cụthể, đó là thời đại mà người ta đề cao chủ nghĩa duy vật, có rất nhiềusự việc vốn không thể giải thích nhưng người ta vẫn cố tìm ra những lýdo vô cùng khiên cưỡng để nói cho người khác hiểu về nó. Chính vì vậy,khi tiếp xúc với những tình huống như thế này thì phản ứng đầu tiên củatôi cũng theo hướng cho rằng đây là một sự bịa đặt thiếu căn cứ, chẳngđáng tin chút nào.
Thế nhưng, về sau ngẫm nghĩ lại, vấn đề này kì thực không khó giải thích. Bởi trên thực tế, nếu như một sự việc nào đó đã trở thành hiện thực rồi thì kiểu gì cũng có cách giải thích hợp lývề nó.
Đến đây tôi xin được thêm vào câu này, bộ phim “Số không”tới đó thì kết thúc, vì lúc đó tôi thực sự cảm thấy kinh hãi, nên khôngthể cảm nhận được bộ phim kết thúc lúc này có gì bất ngờ. Sau này tôimới biết, đằng sau những gì đã chiếu vẫn còn một đoạn nội dung rất dài.Đương nhiên, đến khi tôi hiểu ra mọi chuyện thì những nội dung bị giấukín đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa, và lý do để che giấu nội dung của bộphim mà tôi được biết khi đó cũng rất khó hiểu. Sau này, khi tôi đã lênlàm cấp quản lý rồi, tôi mới hiểu được suy nghĩ của những người lãnh đạo lúc đó. Sự trưởng thành của mỗi người bao giờ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/109703/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.