Cuộc đời thám hiểm địa chất của tôi kéo dài hai mươi năm, trải qua không dưới vài trăm lần cận kể ranh giới sinh tử.
Nhưng trong kí ức những năm đầu tiên của tôi thì điều đáng sợ nhất không phải những dòng sông ngầm chảy xiết kinh hoàng, mà là sự đơn điệu tột cùngkhông gì diễn tả nổi. Đã từng có giai đoạn, tôi chỉ nhìn thấy những dảinúi xanh nối liền rừng rậm trải dài đến bất tận, và vô cùng ngột ngạt.Cứ nghĩ tới việc phải hành quân trong đó mười mấy năm trời, tôi lại thấy đau khổ, quả thật nếu như không tự mình nếm trải cảm giác đó, thì bạnkhó lòng hình dung hết được.
Nhưng sau sự kiện xảy ra năm 1962,thì cảm giác này trong tôi liền biến mất như thể nó chưa từng tồn tại.Đến khi ấy, tôi mới biết rằng, trong những dãy núi hùng vĩ, khô khankia, còn tồn tại vô số điều thần bí, mà dẫu bạn sở hữu một trí tưởngtượng tuyệt vời đến đâu đi chăng nữa, thì có những việc bạn vẫn khôngthể nào lí giải nổi. Đồng thời, tôi cũng đã thấm thía những lời kiềng nể mà các bậc tiền bối trong đội khảo sát của chúng tôi nói về rừng xanhnúi thẳm, quả đúng là họ không cố ý phóng đại hay chỉ dọa nạt đơn thuần.
Khởi nguồn của sự việc năm 1962, có thể rất nhiều đồng chí từng làm công tác khảo sát thời điểm ấy đều biết, các bạn đọc trẻ có cha mẹ từng công tác trong ngành này, cũng có thể thử hỏi họ. Thời đó, có một công trình địa chất nổi tiếng, gọi là công trình Nội Mông 723, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/109700/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.