Từ bên ngoài cửa rụt rè sợ hãi đi vào chính là tiểu nhị của Tân Hồng lâu, cũng chính là tên tiểu nhị khi lần đầu tiên Hiên Viên Hoằng và Du Mộng Điệp tới Tân Hồng lâu không biết nên tiếp đãi hay là nên đuổi ra.
Bắc Hải Thần Quân cười lạnh một tiếng, nhìn tên nhiểu nhị chằm chằm: “Đem điều người nhìn và nghe thấy nói ra.”
Tên tiểu nhị nhìn mọi người, ấp úng nửa ngày trời, thực như sắp khóc tới nơi rồi, nói: “Các vị đại gia, tiểu nhân chẳng nhìn thấy gì, cũng chẳng nghe thấy gì, các vị đại gia ai tiểu nhân cũng không đụng vào được, xin các vị đại gia tha cho tiểu nhân một mạng đi!”
Hiên Viên Hoằng cười khổ một tiếng, Nam Cung Khiếu Không và Lan Ngọc, Du Mộng Điệp cũng đã nhìn ra, tên tiểu nhị này nhất định đã nhìn thấy điều gì, nhưng gã không dám nói ra.
Bắc Hải Thần Quân lạnh lùng nói: “Ngươi không phải sợ, đem điều ngươi nhìn thấy nói hết ra.” Ông ta chầm chầm nhìn mọi người một lượt, lạnh lùng nói: “Bản thần quân đảm bảo, nơi này nếu như có người dám đụng một đầu ngón tay vào ngươi, bản thân lập tức giết kẻ đó!”
Tên tiểu nhị hết nhìn mọi người, lại nhìn Bắc Hải Thần Quân, mặt mũi đau khổ: “Kỳ thực tiểu nhân thực sự không nhìn thấy bao nhiêu, lời của tiểu nhân nói ra cũng không thể làm chứng cứ, tiểu nhân đem chuyện nhìn thấy và nghe thấy hôm qua nói ra, các vị đại gia có thể tham khảo một chút.”
Bắc Hải Thần Quân nói: “Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902490/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.