Khi Phương Thất đi tới khách sạn Duyệt Lai thì người gặp được đầu tiên chính là Du Mộng Điệp.
Nhìn thấy Phương Thất và Tử Yên đi tới, từng nam nhân duỗi thẳng cổ mắt không chớp nước bọt nuốt liên tục, bất quá Phương Thất biết bọn họ không phải là nhìn mình, mà là Tử Yên.
Là Tử Yên ôm tỳ bà trong tay, vẫn luôn cúi đầu đi bên cạnh Phương Thất.
Vẻ đẹp của nàng, phong tình của nàng, thân hình của nàng đủ để làm cho bất kỳ nam nhân bình thường nào chớp mắt một cái quên đi mọi thứ.
Chỉ có điều Tử Yên có đẹp hơn nữa, nhưng vẫn không một ai dám làm gì, bởi vì bọn hò cũng nhìn thấy Phương Thất đi bên cạnh Tử Yên và thanh trường đao có vỏ đen sì kia.
Thanh đao đó, con người đó, tại tòa thành nhỏ ở biên thùy này đột nhiên đã thành một thần thoại, không một ai muốn lấy cái đầu của mình đi thử thanh đao ấy.
Trận chiến khách sạn Duyệt Lai gần đây, cao thủ chết dưới thanh đao đó không biết có bao nhiêu.
Tiểu nhị của khách sạn Duyệt Lai chẳng phải là kẻ mù, cũng chẳng phải kẻ điếc, bọn họ mặc dù không dám thò mặt ra vào lúc chém giết, nhưng có thể len lén nấp đi nhìn trộm, nhìn thấy rồi đương nhiên không tránh khỏi lén lút bàn luận, bàn luận lâu rồi đương nhiên sẽ không thể không một lần lỡ lời nói ra.
Thanh đao đen sì đó, lúc này dường như có một loại ma lực, biến thành ma đao chấn nhiếp lòng người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902484/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.