Liễu Trần khẽ thở dài: "Nghiệt duyên, là nghiệt duyên, La thí chủ không cần tự trách như thế, đó cũng là kiếp số trong vận mệnh của họ”
La Nhất Đao nói: "Đại sư, những lời này …… nếu có thể tránh được thì đừng nói kẻo ……"
Liễu Trần nói: "Phương Ngọc Thành Phương thí chủ do làm tổn thương người ta trước đó, anh ta dù chưa giết người nhưng Sở Thiên Nam lại bởi vì anh ta mà chết, vì vậy mới đưa tới họa của ngày hôm nay, trên giang hồ phân phân tranh tranh, vi danh đoạt lợi ……", Liễu Trần cúi đầu, khẽ thở dài: "Thế nhân nhiều sự tranh đấu, ngươi giết ta, ta giết ngươi, đến cuối cùng phát hiện ra thì cũng là không. Có nhân trước đó thì ắt có quả của ngày hôm nay, bần tăng đến đây cũng là vì muốn hóa giải trường ân oán này, nguyện cho thế nhân có thể buông hạ đồ đao, quay đầu là bờ."
La Nhất Đao nghe hắn chậm rãi nói, trong giọng nói bình tĩnh nhưng lại tựa hồ tràn ngập sự bất đắc dĩ, tuy nhiên những lời này lại rất có đạo lý nên nhất thời cũng không thể phản bác gì.
Du Mộng Điệp vội la lên: "Đại sư đến đây chẳng lẽ không phải vì báo thù cho Tiểu Thần Long Phương tứ ca sao?"
Lúc vừa thốt lời này ra khỏi miệng thì Du Mộng Điệp đã biết bản thân đang hỏi một chuyện quá ngu ngốc, Phương Ngọc Sơn dù sao đã là người xuất gia, làm thế nào có thể vì sự phân tranh của thế gian mà đi giết ngừơi.
Liễu Trần lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902443/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.