Người giúp việc nhíu mày rồi đảo mắt nhìn một vòng vào mọi người đứng đó, nói: "Lúc đó Phương đại gia ngài tới cùng một vị cô nương rất xinh đẹp nhưng …… hình như …… cô nương đó không có ở đây?"
Phương Thất nói: "Nếu ngươi đã nhìn thấy và biết ta thì tại sao vừa rồi lại còn hỏi ai là Phương đại gia?"
Người giúp việc mỉm cười nói: "Tiểu nhân chỉ là muốn xác nhận cho chắc chắn một chút vì số bạc này quả thật không phải là số lượng nhỏ”
Phương Thất hỏi: "Ngươi ở tại tiền trang làm việc gì?”
Người giúp việc trả lờ: "Tiểu nhân là người chuyên mang bạc ra ngoài giao"
Phương Thất mỉm cười vỗ vỗ vào vai của người giúp việc, nói: "Ngươi làm rất khá, sớm muộn gì thì chức vụ ông chủ nhất định sẽ là ngươi thôi”
Người giúp việc tựa hồ có chút kích động, nói: "Tiểu nhân đa tạ lời tốt đẹp của Phương đại gia, tiểu nhân xin phép trở về phục mệnh vậy”
Phương Thất mỉm cười gật đầu.
Người giúp việc liền ngoắc tay rồi cùng mấy người khiêng rương bạc vào phòng rời đi hết.
Du Mộng Điệp đột nhiên lạnh lùng nói: "Thế gian này đáng sợ nhất là kẻ vô sỉ, có ai biết loại người nào so với kẻ vô sỉ càng đáng sợ hơn không?”
Hiên Viên Hoằng mỉm cười không nói, chậm rãi uống một chén rượu.
Mỗi người ai cũng đều đưa mắt nhìn nhau, không hiểu ý tứ của Du Mộng Điệp là gì.
Phương Thất thản nhiên nói: "Loại người so với kẻ vô sỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902427/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.