Phương Thất thản nhiên nói: "Chỉ tiếc muội là phụ nữ, nếu muội là đàn ông thì huynh có thể mời muội cùng đi luôn”
Mặt của Du Mộng Điệp đỏ lên, quả thật sắp tức đến điên rồi.
Nàng xông vào vốn là muốn nghe lời giải thích của Phương Thất nhưng hắn lại hết lần này tới lần khác chả hề giải thích gì cả.
Chỉ cần Phương Thất tùy tiện tìm ra một lý do nào đó nói là đi Ỷ Thúy Lâu không phải là tìm của lạ mà là vì điều tra tình huống thì Du Mộng Điệp cũng sẽ nguyện ý tin tưởng.
Ca có biết địa vị của ca trong lòng muội thế nào không? Tại sao ca hết lần này tới lần khác muốn làm như vậy?
Trong chốc lát, mắt của Du Mộng Điệp đã hồng lên, cắn răng nói: "Ca thật sự là một người xấu xa”, lời con chưa nói xong đã xoay người chạy ra ngoài.
Nàng không muốn để cho Phương Thất trông thấy nước mắt của nàng.
Đối với người xấu xa vừa vô sỉ vừa vô lại như vậy, hơn nữa cả người dơ bẩn như con heo thì ngươi còn có thể nói gì nữa đây?
Nước mắt của Du Mộng Điệp rốt cục cũng đã chảy xuống.
Muội đối với ca thật lòng thật dạ, tại sao ca cứ giả vờ không biết? Tại sao còn hết lần này tới lần khác muốn làm thương tổn con tim của muội?
Muội vốn nghĩ sẽ nghe được lời giải thích của ca, tại sao ca không giải thích? Tại sao ca không nói dối đi?
Du Mộng Điệp đột nhiên hiểu được thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902425/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.