Du Mộng Điệp mỉm cười hỏi: "Thất ca có nghĩ là lão Chu mập đó gạt chúng ta không?”
Phương Thất lắc đầu, đáp: "Không."
Du Mộng Điệp nghiêng đầu nhìn Phương Thất, hỏi "Tại sao?"
Phương Thất suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói: "Nếu hắn là người của tổ chức thần bí kia thì đã không nói điều gì nhằm tránh bại lộ ra sơ hở, còn nếu hắn chỉ là người làm ăn buôn bán thì không cần phải nói dối chúng ta, bộ hắn không sợ chúng ta quay lại hỏi tội hắn sao”
Du Mộng Điệp gật đầu, nói: "Muội nghĩ lão ta nhất định là một người rất thông minh"
Phương Thất nói: "Đích xác rất thông minh."
Du Mộng Điệp nói: "Nếu chỉ thoạt nhìn thì lão ta trông như một con heo vậy, nhưng đầu óc của hắn lại giống như là hồ ly. Nếu hắn là đối thủ của chúng ta thì thật khó giải quyết đấy”
Phương Thất hơi gật đầu, nói: "Không sai, kỳ thật hôm nay hắn chỉ là thuận nước đẩy thuyền thôi, thi triển kế mượn đao giết người." Phương Thất nói, trên mặt xẹt qua một tia cười khổ: "Hơn nữa chúng ta hoàn toàn chẳng thấy điều sơ hở nào ở hắn cả”
Du Mộng Điệp mỉm cười nói: "Hơn nữa cho dù chúng ta biết rõ là mưu kế thì cũng phải đi bởi vì hiện tại chúng ta chỉ có một manh mối này thôi”
Phương Thất chậm rãi gật đầu.
Du Mộng Điệp nói tiếp: "Thất ca nghĩ thử xem, nếu luận về võ công thì tên La Nhất Đao đó có thể là đối thủ của tứ ca không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-lang-tu-dao/1902389/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.