Lên đến đầu đông thành, năm trăm người Đôn hữu danh chia nhau tản khai,sắp thành hai đội, thái bộc thự lệnh chủ trì nghi thức dâng lên mộtthanh loan đao trắng ngời.
Đao vừa vào tay, ánh mắt đằng sau mặtnạ bạch ngọc lấp loáng nụ cười mỉm thỏa mãn. Công tử Thư Dạ nhìn HoắcThanh Lôi đã sung nhậm chức thái bộc thự lệnh, gật đầu nhè nhẹ --- không hổ là đại tướng của Đôn Hoàng.
Thanh đao được chọn là danh đaomang đến từ Đại Mã Sĩ Cách (Damascus). Đao như thu thủy, dọc theo thânđao màu xám lạnh ràng rịt hoa văn nhỏ xíu đặc thù. Trung Nguyên kêu là"tấn thiết". Bởi vì cho đến nay chưa biết được phương pháp rèn dũa, chonên người người đều coi nó là vật chí bảo. Vừa cầm lên liền biết là mộtthanh đao tốt vừa tay.
Giáo đồ bộ hạ của Minh giáo đã bị áp giảilên thành đầu, nhất tề quỳ một hàng trước mặt. Không khí tế điển đã lênđến mức cao trào nhất, tất cả mọi người đều đang hoan hô, muốn giết chết đám giáo đồ Ma giáo kia. Những giáo đồ y phục lam lũ nhìn công tử ThưDạ đang chú thị rút đao, nhãn thần lãnh khốc, ai ai cũng biết đại kiếptrong nháy mắt sẽ đổ ụp xuống, nhưng vẫn không khóc la nài nỉ, theo mộtniên trưởng xếp bằng ngồi xuống, giơ tay trước ngực, kết thủ ấn hìnhngọn lửa, hướng về phía tây phương chậm rãi tụng nhỏ.
"Sinh diệchà hoan?" (Tạm dịch: "Sống có gì vui?"). Giáo đồ Minh giáo dẫn đầu râutóc trắng xóa, vừa mới mở miệng nói được một câu, đao quang đã lóe lênngang qua, đầu lâu rơi liền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-hoang-nhan/2325919/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.