Thân thể xà phát quái từ trong đầm lầy dần dần hiện ra, Hàn Thạc lúc này mới thấy nó thực sự to lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn. Trên đầu xà phát quái nhung nhúc những tiểu xà to như thùng đựng nước, thân mình bọn chúng không ngừng uốn éo, khi duỗi ra có thể dài đến năm, sáu thước.
- Đến lúc rồi, ta thấy xà phát quái sắp rời đi săn mồi đó!
Nhờ Nguyên Ma, Hàn Thạc thấy được rất rõ ràng động tĩnh của xà phát quái, liền lập tức cảnh báo cho mọi người.
Liền sau đó một tiếng thét vang lên từ trong lòng hắn:
- Người xấu, người xấu, ngươi là người rất xấu!
Ngơ ngác một lúc, mọi người mới nhận ra tiếng thét đó là của nữ tinh linh xinh đẹp mà Hàn Thạc đang bồng. Nàng đã tỉnh táo trở lại, vẻ mặt hoảng hốt, vừa giãy giụa vừa không ngừng dùng nắm đấm nhỏ bé của mình mà đấm như mưa vào ngực hắn.
Hàn Thạc lập tức buông nàng ra, Lục Ma phong bỗng nhiên xuất hiện ở trong tay, hai mắt lạnh lùng quan sát bốn phía, tìm kiếm một địa điểm thích hợp để đối phó xà phát quái.
- Ngươi… ngươi muốn gì?
Nữ tinh linh lúc này lại càng kinh hãi. Nàng nghĩ rằng Hàn Thạc muốn giết người diệt khẩu, bất giác lùi lại hai bước, trong tay đột nhiên xuất hiện ma pháp trượng, miệng niệm chú ngữ ma pháp, phát ra một đạo phong nhận lợi hại nhằm đầu hắn chém tới.
- Quỷ tha ma bắt ngươi đi, sao lại công kích ta?
Hàn Thạc tránh đòn công kích này xong, lập tức nổi giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-vuong/2310267/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.