Chương trước
Chương sau
Càng đi sâu xuống, Hàn Thạc phát hiện cái động khẩu này càng lúc càng lớn, những thông đạo phức tạp đan chéo nhau, tỏa đi bốn phương tám hướng.
Ở phía sau, Hàn Thạc tập trung chú ý, đôi mắt nhìn ra bốn phía ghi nhớ lại địa hình, phòng ngừa có khi không tìm được đường về.
Cước bộ đi xuống dưới chậm dần, Dinah đi ngang hàng với đoàn người Hàn Thạc. Hắn ngẩng đầu lên thì phát hiện thấy ở trần động có nhiều viên đá màu nâu đỏ phát sáng, giống như là ráng chiều lúc hoàng hôn chiếu rọi.
Liếc mắt nhìn, ngoại trừ phía trên không trung được những hòn đá màu nâu sẫm bao phủ, cảnh vật ở đây so với thế giới trên mặt đất cũng không khác biệt bao nhiêu. Chỉ là dưới này không lạnh như ở trên mặt đất, tựa hồ ấm áp hơn một chút.
- Trong thế giới dưới mặt đất này cũng có vài chủng tộc như chúng ta. Ngoại trừ Hắc Ám tinh linh còn có chủng tộc địa tinh… ngoài ra còn có siêu cấp ma thú Hắc long có lực phá hoại kinh người. Mặc dù thế giới trong lòng đất với thế giới bên ngoài có một số bất đồng, nhưng cũng không khác biệt nhiều. - Dinah thấy Hàn Thạc cùng lão mục sư có vẻ hứng thú nhìn bốn phương tám hướng, liền cười khanh khách mở miệng giải thích, đôi mắt phong tình chăm chú nhìn Hàn Thạc.
Hắc Ám tinh linh thiên tính vốn dâm đãng, nữ Hắc Ám tinh linh lại càng như vậy. Dinah này thân là tộc mẫu của Hắc Ám tinh linh gia tộc tự nhiên cũng không ngoại lệ, ý tứ của ánh mắt này, Hàn Thạc chỉ nhìn qua là lập tức sáng tỏ.
- Tên Hắc long nọ sao lại tập kích gia tộc các ngươi, hắn ở tại địa phương nào? - Đối với ánh mắt chăm chú của Dinah, Hàn Thạc cũng không để ý, nhíu mày hỏi chính sự.
- Chúng ta cùng Hắc long nọ vốn cũng không có gì bất hòa, chỉ là không biết đám người thằn lằn giở thủ đoạn gì, thuê mấy Hắc long công kích chúng ta. Lý do là gần đây gia tộc chúng ta đang tranh đoạt với người thằn lằn một vùng đất phì nhiêu, hai bên đã xảy ra tranh đấu vài lần. Người thằn lằn sau khi bại trận, không biết từ địa phương nào tìm ra được Hắc long này. - Vừa nghe Hàn Thạc nhắc tới chánh sự, Dinah có chút sầu não, than vắn thở dài nói.
- Các ngươi đã từng xuất động bao nhiêu người để đối phó với con Hắc long này. Hắc long có thủ đoạn công kích thế nào, hơn nữa chúng ta đến đây thì có thể có tác dụng gì? - Hàn Thạc tiếp tục hỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại truyentop.net chấm cơm.
- Gia tộc chúng ta đã từng điều hơn ba trăm Hắc Ám tinh linh chiến sĩ chiến đấu với Hắc long này một lần. Nhưng độ cứng rắn thân thể Hắc long này rất cao, cũng chỉ có phần cổ với sọ là tương đối yếu thôi. Hắn dùng long tức công kích còn có thể phun ra axit hủ thực xen lẫn với liệt hoả nham thạch nóng bỏng.
- Chúng ta dùng ma pháp cùng cung tiễn công kích hắn từ xa, vậy mà vẫn bị thương hai mươi mấy Hắc Ám tinh linh chiến sĩ, cuối cùng mới làm hắn bị thương. Hiện tại hắn đang dưỡng thương trong đầm lầy. Nếu bây giờ có được năm trăm sâm lâm cự ma chiến sĩ, ta nắm chắc có thể giết chết hắn. - Dinah tự tin trả lời câu hỏi của Hàn Thạc.
Cảm thấy như vậy là đủ, Hàn Thạc cũng không mở miệng nữa. Trên đường đi không ngừng thấy các Hắc Ám tinh linh tụ họp, đến lúc đi tới được đầm lầy đen thui thì số lượng Hắc Ám tinh linh đã tăng từ mấy chục lên ba trăm người.
- Trước tiên trả thù lao đã, sau đó chúng ta sẽ trợ giúp các ngươi. - Hàn Thạc suy nghĩ một chút, đột nhiên trầm giọng nói
Dinah cười sảng khoái, hướng về phía sau gật đầu. Phía xa mấy nam Hắc Ám tinh linh đẩy hai chiếc xe đến trước mặt Hàn Thạc. Sau đó lột tấm vải bố che phủ lộ ra ánh vàng rực của hoàng kim, ngoài ra còn có châu quang bảo khí, châu báu trang sức. Ánh mắt hắn sáng ngời, im lặng nhìn đám thù lao trên xe, ngầm tính toán một chút, có thể dám chắc một xe hoàng kim cùng châu báu này, giá trị tuyệt đối lên tới mấy vạn kim tệ.
Không nghĩ tới đám Hắc Ám tinh linh này lại giàu có như vậy. Hàn Thạc ngầm đánh giá, không khách khí đi tới xe châu báu hoàng kim trước mặt, thu hết vào không gian giới chỉ. Trong lúc thu vào hắn ngầm chú ý phản ứng của Dinah, từ đôi mắt đột nhiên nhận thấy một tia âm hàn cùng trào phúng.
Từ sau khi đạt tới cảnh giới Chân Ma, chẳng những ngũ quan mà cả cảm giác đều trở nên càng thêm huyền diệu, chút chuyện cỏn con này, Hàn Thạc đều có thể thần kỳ cảm giác được. Tựa như ánh mặt chợt lóe lên vừa rồi của Dinah, hắn thậm chí không cần nhìn cũng vẫn thần kỳ nắm được từng chi tiết.
Tâm niệm vừa động, Hàn Thạc bảo trì tư thế khom người, sau khi thu hồi hai chiếc xe, yên lặng suy nghĩ hàm ý của ánh mắt âm hàn cùng mỉa mai mới rồi của Dinah, lập tức đề phòng cảnh giác hơn vài phần, lại ngầm tính toán một số việc.
- Tốt lắm, đồ vật ta đã nhận xong, bây giờ cần làm cái gì? - Ngẩng đầu lên, Hàn Thạc vừa quan sát đầm lầy vừa nói chuyện cùng Dinah.
- Chủng tộc chúng ta không có chiến sĩ cường đại, chỉ có công kích khoảng cách xa là cung tiễn thủ và ma pháp sư. Ta muốn chờ cự ma chiến sĩ của các ngươi đứng phía trước, sau đó tinh linh cung tiễn thủ cùng ma pháp sư sẽ công kích ở phía sau. - Dinah nói.
Lắc lắc đầu, Hàn Thạc quả quyết cự tuyệt:
- Không được, thân thể Hắc long mạnh mẽ. Chúng ta đi phía trước căn bản là chịu chết, nếu ngươi vẫn kiên trì lập trường như vậy thì sinh ý này không có cách nào làm rồi.
Để cho sâm lâm cự ma ở phía trước, đối diện là Hắc long đã nguy hiểm không biết bao nhiêu rồi, phía sau lại thêm Hắc Ám tinh linh lòng dạ bất lương, bị vây vào tình huống lưỡng đầu thọ địch nguy hiểm, tình cảnh cực kỳ bất lợi.
Cho dù Hàn Thạc không phát hiện tâm tư xấu xa của Dinah, cũng tuyệt đối sẽ không đáp ứng đề nghị này. Huống chi bây giờ hắn vừa phát hiện bà ta có tính toán khác, tự nhiên sẽ càng không cho phép xuất hiện tình huống này.
Hàn Thạc vừa mở miệng cự tuyệt, khuôn mặt Dinah vốn tươi cười hơi trầm xuống, có phần tức giận nói:
- Phải có người phía trước, chẳng lẽ ngươi muốn để tộc nhân yếu ớt của chúng ta đi chịu chết sao, vậy còn trả thù lao hai xe hoàng kim châu báu cho ngươi làm gì nữa.
- Yên tâm đi, không phải để các ngươi làm bia đỡ đạn đi chịu chết đâu, vấn đề này cứ giao cho ta đi. Chỉ cần các ngươi phụ trách dẫn dụ Hắc long đi ra khỏi đầm lầy này, bọn ta sẽ có khiên thịt làm bia đỡ đạn, như vậy thì được chứ gì! - Hàn Thạc âm trầm trả lời.
Nói xong liền lẩm bẩm niệm một đoạn ma pháp chú ngữ, một cương thi chiến sĩ từ hư không xuất hiện. Sau đó theo từng đoạn ngâm xướng của Hàn Thạc, càng nhiều cương thi cùng khô lâu chiến sĩ xuất hiện, có cả một số Thực thi quỷ xuất hiện trước mặt Dinah, hình thành một bức tường thịt.
- Nguyên lai ngươi là một Vong Linh ma pháp sư. - Dinah gật gật đầu, vì Hàn Thạc triệu hoán đa phần đều là cương thi cùng khô lâu chiến sĩ, ánh mắt nhìn về phía hắn có phần khinh thường.
Đối với ánh mắt của Dinah, Hàn Thạc không hề để ý, mở miệng hỏi:
- Thế nào, các ngươi có thể hành động được chưa?
- Có thể, chờ ta an bài tộc nhân một chút, lập tức dẫn dụ Hắc long rời đầm lầy. Sau đó ngươi lập tức đẩy sinh vật triệu hoán lên trước. Cự ma chiến sĩ cùng chúng ta ở lại đây, đồng thời công kích từ xa, không nên để cho Hắc long có bất cứ cơ hội thổ tức, nếu không sẽ cực kỳ phiền toái. - Dinah gật đầu đáp ứng, sau đó vừa lùi về phía Hắc Ám tinh linh đang đứng ở bên kia vừa nhìn về phía đám người Hàn Thạc thấp giọng thì thào vẻ mờ ám.
Đáng tiếc là mụ có nhỏ giọng bao nhiêu cũng vô ích, thính lực siêu phàm sau khi tập trung của Hàn Thạc nghe không sót một câu. Hắn nghe rõ bọn chúng thương nghị chi tiết cách đối phó với sâm lâm cự ma thì bất giác cười lạnh không thôi.
Phất tay gọi lão mục sư tới, Hàn Thạc ghé lại gần cũng thấp giọng phân phó một chút. Lão mục sư ban đầu sợ hãi cả kinh, sau khi hắn nói xong bình tĩnh lại. Sau đó liền rời đi phân phó cho cự ma thủ lĩnh, để gã dựa theo phân phó của Hàn Thạc mà làm việc.
Một thiếu nữ Hắc Ám tinh linh, thân hình loã thể đi về phía đầm lầy, vừa đi vừa phát ra tiếng ca trong trẻo. Thân thể nàng, chỗ cần nhô lên thì cao vút, chỗ lõm xuống thì thăm thẳm không thấy đáy, nước da tím sậm bóng loáng. Nhìn từ phía sau thấy đồn bộ đầy đặn ngạo nhân, sống lưng uốn éo động lòng người, toàn thân tràn ngập một vẻ yêu dị mỹ lệ.
Tiếng ca thanh tịnh đẹp đẽ được nàng ngâm xướng vang tới, khiến cho Hàn Thạc cũng có chút lòng hươu dạ vượn. Đến lúc nàng đi tới bên bờ đầm, ngón chân đáng yêu khẽ khuấy động lên mặt nước bùn màu đen phát ra âm thanh không lớn không nhỏ.
Đầm lầy vốn đang yên tĩnh, đột nhiên ở trung tâm hình thành một xoáy nước khổng lồ, khuấy tung bùn đất xung quanh, thiếu nữ Hắc Ám tinh linh loã thể kinh ngạc, hơi bối rối vội tránh ra, thoát khỏi hấp lực của xoáy nước.
Vốn xoáy nước đang ở trung tâm, bỗng nhiên chậm rãi chuyển hướng, rồi rất nhanh lao về hướng thiếu nữ vừa rời đi, nháy mắt đã sắp tới bờ.
"Tùm" một âm thanh lớn vang lên, một đầu Hắc long đen thùi lùi thình lình xuất hiện. Hai mắt như hai ngọn đèn lồng, sống lưng cùng móng vuốt lợi hại đồng thời hiển lộ, thân thể dài uốn lượn bên trong ao đầm dài mười mấy thước, hình thể khổng lồ, khiến cho Hàn Thạc lần đầu tiên nhìn thấy rồng gần đến vậy không khỏi kinh ngạc khó tin.
- Tiểu nữu, theo ta chơi đùa một chút, đừng có chạy. - Hắc long vừa đến đã mở miệng dâm đãng đùa giỡn, lắc động thân hình cực lớn đuổi theo thiếu nữ Hắc Ám tinh linh.
Đại Ma Vương
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.