Andrey ngẩng phắt đầu, hai mắt sắc như dao, nhìn thẳng vào Avery hỏi:
- Ngươi đừng nói là chuyện này không quan hệ với ngươi đó?
- Không sai, sự tình này đích thật là ta làm! Từ khi ngươi tới đây, ta không tính dấu nữa!
Avery chậm rãi gật đầu, sớm biết rằng Andrey xuất hiện tại đây, tuyệt không phải tìm đến hắn để thưởng rượu đơn giản như vậy, hắn cũng không cho rằng với thế lực của gia tộc Sainter nếu thật sự dụng tâm thăm dò mà không tìm ra manh mối gì.
- Ngươi nói là ngươi không biết, như vậy là ý gì đây? - Thấy Avery thản nhiên thừa nhận, Andrey ngược lại hơi sửng sốt.
- Ta không biết tiểu tử đó rốt cuộc sống hay chết, bởi vì hắn đã thoát khỏi tay ta! - Avery uống chén rượu, cười khổ.
- Hả... cái gì?
Thanh âm Andrey hơi cao lên, nhìn chằm chằm vào Avery:
- Ngươi xác định ngươi không nói đùa chứ? Avery ngươi thân là Thần Vệ trưởng đội năm, ta rất rõ thực lực ngươi như thế nào. Bryan chỉ là một Hạ vị thần nho nhỏ, ngươi tự mình ra tay chỉ có thể bắt sống hắn hoặc giết chết hắn, làm sao còn có loại tình huống thứ ba?
Đối mặt với chất vấn của Andrey, nụ cười trên mặt Avery càng thêm khổ sở, lắc lắc đầu, nói:
- Tin hay không tùy ngươi, tiểu tử này thật sự đào tẩu ngay trong tay ta, cụ thể hắn dùng sức mạnh gì thì ta căn bản nhìn không ra, nhưng trước một đòn nghiêm trọng của ta, dựa theo đạo lý thì hắn tuyệt đối không thể sống được, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-vuong/2309670/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.