Chương trước
Chương sau
Hàn Thạc mang theo hai Tiểu Khô Lâu giống nhau như đúc xuất hiện trong lòng đất, đám Ngũ Hành giáp thi ai nấy đều kinh ngạc không thôi. Bọn họ đều phóng ra linh hồn quan sát dao động sinh mệnh của hắn, kết quả phát hiện hai cái sinh mệnh gần như giống nhau, chỉ khác là linh hồn trong bản thể Tiểu Khô Lâu nhiều hơn một chút Tử Vong lực lượng quái lạ mà thôi.
- Linh hồn trong bản thể hắn có lực lượng thần cách, cho nên hai linh hồn vẫn có chỗ không giống nhau, nhưng các ngươi cũng không cần phải lo lắng, Tử Vong Chủ thần không nhìn thấy bản thể Hàn Hạo, thân ngoại hóa thân bán thành phẩm này dù đứng ở trước mặt, hắn tuyệt đối không phân biệt được! - Hàn Thạc tự tin nói.
- Phụ thân, vậy con rời khỏi đây trước? - Hai Tiểu Khô Lâu cùng nhau trả lời, thanh âm cao thấp cùng ngữ điệu đều giống nhau như đúc. Hai thân thể hắn tạm thời vẫn chưa thích ứng được, không thể làm được giống như Hàn Thạc làm theo ý mình, cho nên lời nói ra hoàn toàn như nhau.
- Ừm, đi đi, một người rời khỏi Vùng đất hỗn loạn, một người khác đi Thâm cốc. Nhớ kỹ, mang theo thủ hạ của ngươi, bọn như Polo nhất định phải đi theo, đến Thâm cốc ngươi đừng vội rời đi, tốt nhất rêu rao khắp nơi một thời gian, chờ Tử Vong Chủ thần tới tìm ngươi. - Hàn Thạc cười nói.
- Con biết rồi! - Tiểu Khô Lâu gật đầu, ý nói mình đã hiểu lời của Hàn Thạc, xoay người cáo từ với Weinman, Ngũ Hành giáp thi, đoạn từ thông đạo trong lòng đất của Ma Ẩn cốc rời đi, bắt đầu tiến hành đại kế giấu trời vượt biển.
Hàn Thạc không đi cùng Tiểu Khô Lâu đến Thâm cốc, một mặt là vì không muốn gặp mặt Tử Vong Chủ thần sớm như vậy, dù sao hắn ở Tử Vong thần vực tiêu diệt Khô Cốt thành của Shiel, bất kể nói thế nào cũng đã đắc tội với Tử Vong Chủ thần, gặp mặt không chừng sẽ xảy ra nhiều chuyện. Nguồn: http://Janet
Mặt khác là vì Tiểu Khô Lâu đi đến Thâm cốc kia chính là một thân ngoại hóa thân bán thành phẩm, cho dù là bị Tử Vong Chủ thần huỷ cũng không có vấn đề gì, đối với bản thể của hắn sẽ không sinh ra chút ảnh hưởng nào. Bởi vậy, hắn vô cùng yên tâm, mặc kệ Tiểu Khô Lâu một mình hành động.
Sau khi Tiểu Khô Lâu rời đi, mấy người Boland, Huyết Linh, Gilbert đều rất hứng thú vây quanh Hàn Thạc, hỏi về chuyện thân ngoại hóa thân, nhìn bộ dạng bọn họ hình như vô cùng hiếu kỳ, cũng có ý muốn hắn luyện chế cho mình một thân thể phụ.
Nhưng Hàn Thạc cũng không thể thỏa mãn nguyện vọng của bọn họ, bất luận là Boland hay là Huyết Linh, tu luyện không phải là Ma môn chính tông, không thể chia linh hồn làm mấy phần. Phương diện này Gilbert lại có thể làm được, bởi vì năm đó linh hồn gã được hắn cất giữ, Hàn Thạc vì phòng ngừa lực lượng linh hồn hắn biến mất, đã truyền thụ cho hắn vài loại phương pháp rèn lực lượng linh hồn.
Chẳng qua, thân thể này của Gilbert đã tương đương với thân ngoại hóa thân, bất luận là cường độ hay là độ hòa hợp của linh hồn hắn đều đã đạt tới một mức vô cùng cao, nên không cần phải lãng phí tinh lực luyện chế ra một thân ngoại hóa thân khác nữa.
Bởi vậy, đối với thỉnh cầu của mấy người này Hàn Thạc đều nhất nhất gạt bỏ. Sau đó dặn dò bọn họ tự mình tu luyện thật tốt, không được vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tâm cảnh của mình.
Sau khi ngọn lửa hy vọng trong lòng bị Hàn Thạc mạnh mẽ dập tắt, mấy người cũng không quá chán nản. Gilbert tiếp tục chuyên tâm tu luyện lực lượng của mình. Từ chỗ Tiểu Khô Lâu hắn được rất nhiều gợi ý. Đoạn thời gian gần đây ở phương diện dung hợp hai loại lực lượng hắn có chút minh ngộ. Lúc này chính là thời điểm nắm chặt thời cơ để đề cao tu vi.
Không biết có phải bị sự cường đại của Tiểu Khô Lâu kích thích hay không, hai người Huyết Linh và Boland nhiệt tình chăm chỉ bế quan tu luyện gấp trước kia mấy lần, cũng không bị chuyện thân ngoại hóa thân ảnh hưởng.
Mỗi người trong Ngũ Hành giáp thi đều nhận được thần hồn của Thượng vị thần từ Hàn Thạc. Bọn họ có hình thái sinh mệnh đặc thù nên từ trong thần hồn Thượng vị thần thu được lượng ký ức vượt xa mấy người Stratholme. Là thể sinh mệnh đặc thù của một hệ lực lượng, tiến bộ của năm người cực nhanh, vô cùng khoa trương.
Bởi vì tình hình đại chiến với liên minh Liệp thần giả đã đến mức chạm vào là nổ ngay, Hàn Thạc không dám có chút sơ ý. Sau khi Tiểu Khô Lâu rời khỏi hắn thường xuyên gọi Zoch tới, dặn dò kỹ càng hắn về việc bố trí ứng chiến. Trừ việc đó ra, Hàn Thạc lại biến mất một cách thần bí, mỗi lần rời khỏi là vài ngày, dường như đang lặng lẽ bố trí một số chuyện đặc biệt.
Thời gian thoáng cái đã nửa tháng trôi qua. Hàn Thạc tính toán ngày, cảm thấy bản thể Tiểu Khô Lâu chắc là đã rời khỏi Vùng đất hỗn loạn. Mà lúc này thân ngoại hóa thân bán thành phẩm kia hẳn là đã đến Thâm cốc. Lúc này trong lòng hắn có chút lo lắng, không biết tình hình phía Thâm cốc thế nào.
......
Vùng đất hỗn loạn, Thâm cốc.
Hàn Hạo mang theo một số thủ hạ Liệp thần giả chính thức bước vào, nghênh ngang dạo qua các cửa hàng lớn trong Thâm cốc, chọn mua một vài hàng hóa đặc thù.
Từ năm ngày trước, thân thể này của Hàn Hạo đã đến phụ cận Thâm cốc, nhưng vì bản thể còn chưa rời khỏi Vùng đất hỗn loạn cho nên hắn vẫn chưa tiến vào Thâm cốc. Mãi cho tới hôm nay linh hồn thân thể này cảm giác được bản thể đã đến Vận Mệnh thần vực, lúc này hắn mới ung dung đi vào cốc.
Hàn Hạo đến đây dẫn tới sự chú ý của các thế lực lớn, nhất là Thiel biết rõ hắn có mang mảnh thần cách, đầu tiên là âm thầm tập trung vào Hàn Hạo, phái người giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của hắn, hơn nữa để Phong Linh đưa tin tức hắn đã đến truyền ra ngoài.
Hiện nay thanh danh của Hàn Hạo ở Vùng đất hỗn loạn gần bằng với Hàn Thạc, đám Thiel, Logue. Thủ lĩnh các thế lực khắp nơi vừa thấy hắn xuất hiện đều vô cùng tò mò, im lặng quan sát nhất cử nhất động của Tiểu Khô Lâu.
Orthos là người thứ nhất tìm tới Hàn Hạo.
- Ngươi tại sao lại đến Thâm cốc? - Orthos cau mày, kéo Hàn Hạo đến cửa hàng Quân Vương của hắn, sau khi chắc chắn bên ngoài đã được phong tỏa tầng tầng, mới mở miệng hỏi.
Orthos biết quan hệ giữa Tiểu Khô Lâu và Hàn Thạc, hắn phí nhiều tinh lực giao hảo với Hàn Thạc như vậy, tự nhiên phải biết nên làm thế nào.
Thời điểm Tử Vong Chủ thần Nestor ở cửa hàng Quân Vương của Thiel, Orthos chính tai nghe thấy Logue báo vài cái tên. Thân là một trong ngũ đại quân chủ của Vùng đất hỗn loạn, biết mấy ngày nay có mấy người bị báo tên đã bị giết, hơn nữa hắn cũng chuyển tin tức thông qua con đường bí mật cho Zoch, hắn tin tưởng Hàn Thạc hẳn đã biết tính nghiêm trọng của sự việc, cho nên không rõ vì cái gì Tiểu Khô Lâu còn xuất hiện ở Thâm cốc.
- Ta đến bàn chuyện, người tên kia tìm không phải ta, ta có việc gì chứ. - Thời điểm Tiểu Khô Lâu đến đây đã cẩn thận liên lạc với Hàn Thạc, hắn ngoại trừ trí tuệ ở phương diện tình cảm có chút chất phác ngốc ngếch, phương diện khác đủ để hắn hư tình giả ý với nhân vật như Orthos.
- Không phải ngươi? Ngươi khẳng định? - Orthos tuy rằng không biết chuyện là thế nào, nhưng hắn thông qua một số manh mối thời gian qua, khẳng định Tử Vong Chủ thần đang tìm người nào hoặc là vật gì đó, trầm ngâm một chút, mới nghi hoặc hỏi tiếp.
- Không phải ta! - Tiểu Khô Lâu khẳng định.
- Vậy là tốt rồi...
Gật đầu, Orthos chuyển đề tài, hỏi:
- Bryan gần đây thế nào, ta truyền vài tin tức, bảo hắn đến Thâm cốc nghị sự, thế mà hắn không hề hồi âm là sao?
- Bế quan tu luyện, đang ở thời khắc mấu chốt. Nhưng ngươi yên tâm, cần bố trí đã bố trí xong, nếu liên minh Liệp thần giả thật sự đến đây, phía bọn ta tuyệt không có vấn đề gì! - Hàn Hạo không chút do dự, lập tức nói ra chuyện đã sớm bàn bạc với Hàn Thạc.
Orthos lại hỏi vài vấn đề về Hàn Thạc, Hàn Hạo đều trả lời cực kỳ thẳng thắn, nhưng không tiết lộ một chút về gì chuyện cơ mật của Ma Ẩn cốc, cũng không tỏ ra ý hết sức kiêng dè Orthos.
Từ miệng Tiểu Khô Lâu, Orthos cũng không có được đáp án mình cần. Nhìn thấy Hàn Hạo hình như không sợ Tử Vong Chủ thần tìm tới cửa, quyết tâm muốn ở lại Vùng đất hỗn loạn, hắn cũng không khuyên bảo nhiều lời, vì sợ Tử Vong Chủ thần vì Tiểu Khô Lâu mà tìm tới cửa, Orthos không giữ Hàn Hạo lại, bảo gã cẩn thận một chút, lúc ứng phó Tử Vong Chủ thần đừng áp dụng thủ đoạn cứng rắn.
Tiểu Khô Lâu cảm tạ Orthos vài câu, vẻ mặt lãnh đạm rời khỏi cửa hàng Quân Vương của Orthos, sau đó lại tiếp tục dạo quanh các cửa hàng khác, chờ Tử Vong Chủ thần Nestor xuất hiện.
Ba ngày sau, Tiểu Khô Lâu mang theo đám người Polo tới một cửa hàng bán các loại xương cốt đặc thù, thỉnh thoảng lại bảo chủ nhân lấy ra một số bạch cốt hình thù kỳ lạ chứa năng lượng cổ quái đưa cho hắn xem.
Tiểu Khô Lâu tu luyện Tử Vong lực lượng, đối với các loại bạch cốt có sự yêu thích đặc biệt. Trước kia chuyện hắn mong muốn được làm nhất chính là thu thập xương cốt để luyện chế vũ khí cho mình, đối với phẩm chất của bạch cốt hắn cực kỳ hiểu rõ, một đoạn bạch cốt qua tay hắn một lần là biết nó thích hợp rèn loại vũ khí gì.
Chủ nhân cửa hàng này rõ ràng biết thân phận của Tiểu Khô Lâu, khi đối đãi hắn tỏ ra kính cẩn lễ phép, lấy ra toàn bộ xương cốt tốt nhất trong cửa hàng cho hắn xem qua, trên mặt lộ ra nụ cười chân thành nhất, thái độ này làm cho Hàn Hạo vô cùng bất ngờ.
Đi dạo nửa ngày, Hàn Hạo đặt mười mấy đoạn xương cốt bọc lại chồng chất ở trước mặt, nói với chủ cửa hàng vẫn luôn bận rộn vì hắn:
- Ta lấy những cái này, bao nhiêu tinh tệ?
- Làm sao dám thu tinh tệ của ngài, ha ha, tặng cho ngài! - Điếm chủ nịnh nọt cười, liên tục xua tay.
Hàn Hạo sửng sốt, nhíu lông mày, lạnh lùng nói:
- Vì cái gì không thu tinh tệ? Chẳng lẽ người khác đến đây cũng sẽ không thu?
- Người khác sao có thể so sánh với ngài chứ, ha ha, chỉ cần ngài về sau thủ hạ lưu tình, tiểu điếm sẽ vô cùng cảm kích, sau này sản phẩm từ xương cốt trong điếm, ngài có thể tùy ý đến đây chọn lựa! - Điếm chủ cười ngượng ngập, thoạt nhìn hình như còn có chút khẩn trương.
Hàn Hạo có phần ngạc nhiên, kỳ quái nhìn thái độ cung kính của chủ cửa hàng, không hiểu được ý của hắn. Nhưng vào lúc này, Polo bên cạnh hắn hắc hắc cười khan một tiếng, tiến đến bên tai Hàn Hạo khẽ nói:
- Vài năm trước ngài phân phó ta, lui tới hạ thủ những cửa hàng chống đối, cửa hàng này là một trong số nơi ta đã động thủ, hắc hắc...
Lời vừa nói ra, Hàn Hạo lập tức hiểu ra. Đoạn thời gian trước hai người Thiel, Logue không cho Hàn Thạc tiến vào Thâm cốc, cho nên cố ý làm khó dễ hắn, khiến cho chủ nhân các cửa hàng lớn trong Thâm cốc liên hợp lại cự tuyệt Hàn Thạc nhập cốc. Một ít phiền phức Hàn Thạc tạo ra tự nhiên rơi xuống đầu bọn họ, những vật tư của cửa hàng lui tới bị bọn họ cướp sạch, làm cho chủ nhân những cửa hàng trong Thâm cốc lâm vào khủng hoảng trầm trọng.
- Thế à, vậy cám ơn. - Hàn Hạo hiểu được, cũng không khách khí với người này, hờ hững gật đầu đoạn nghênh ngang thu hồi số bạch cốt, dẫn đám Polo ly khai cửa hàng.
Vừa mới ra khỏi cửa chính, Hàn Hạo đột nhiên trong lòng khẽ động, có cảm giác bị người khác quan sát. Thân thể bán thành phẩm này của hắn chính là Hàn Thạc luyện chế, thân thể tuy rằng còn kém bản thể xa nhưng lực cảm ứng của linh hồn vẫn còn. Cảm giác kỳ diệu vừa dấy lên, Hàn Hạo tâm niệm chợt động, như cảm thấy được được cái gì.
Quả nhiên, một luồng sương mù mờ mịt Tử Vong lực lượng bao bọc lấy một bóng dáng lờ mờ, từ một góc hẻo lánh của thương phố lặng yên đi ra, giống như ma quỷ phiêu bạt đến chỗ hắn, tốc độ cực nhanh vượt qua sự tưởng tượng. Theo bóng dáng trong sương mù mờ mịt đến đó, mấy cỗ Lôi Điện, Hủy Diệt, Hắc Ám lực lượng cùng nhau vọt tới, chặn kín các phương hướng bên cạnh Tiểu Khô Lâu.
Rốt cục đã tới, Hàn Hạo thầm kêu một tiếng, đứng sừng sững tại chỗ, yên lặng chờ cỗ Tử Vong lực lượng kia tiến đến. Trong lòng hắn sớm đã lập kế hoạch, tính mặc cho lực lượng linh hồn của Tử Vong Chủ thần thăm dò.
Ngay tại thời điểm bóng dáng luồng sương mù mờ mịt đến bên cạnh hắn, vượt ngoài dự kiến của Hàn Hạo, vậy mà đột nhiên ngừng lại. Cùng lúc đó, một tiếng quát nhẹ âm lãnh từ giữa truyền đến:
- Khóa chết hắn cho ta!
- Dagmar!
Hàn Hạo bỗng nhiên hét lớn một tiếng, bất chấp lui lại, nháy mắt đã chạy vào trong cửa hàng bán bạch cốt, quát lạnh:
- Polo, tản ra!
Hàn Hạo vô cùng kinh ngạc, hắn không đoán được người tới không phải Tử Vong Chủ thần Nestor, mà là thống lĩnh liên minh Liệp thần giả, Dagmar!
Nơi này là Thâm cốc, trung tâm của Vùng đất hỗn loạn. Hiện nay bốn người Thiel, Logue, Orthos, Vassis đều ở đây, một số thủ lãnh các thế lực khắp nơi cũng đều ở đâu, Dagmar dám tiến vào Thâm cốc, việc này cũng quá điên cuồng rồi!
Dagmar tu luyện Tử Vong lực lượng, đối với việc nắm giữ linh hồn so với người bình thường tinh thâm hơn nhiều, hắn cố ý che dấu lực lượng của mình, xác thực có thể giấu diếm đám người Thiel.
Khổ công chờ nhiều ngày, chưa đợi được Tử Vong Chủ thần đến đây, ngược lại một tên Dagmar điên cuồng vì mảnh thần cách lại tới, Hàn Hạo cảm thấy có phần dở khóc dở cười, vừa vào cửa hàng lập tức rút lui về phía sau, không quên lớn tiếng phân phó với Polo.
- Người của liên minh Liệp thần giả đã đến, người của liên minh Liệp thần giả đã giết tới! - Polo tự nhiên nhận ra thân phận Dagmar, đã nương nhờ vào Hàn Hạo, hắn hiểu lúc này nên làm thế nào, vừa la to, vừa nhanh chóng cùng bọn thủ hạ rút đi.
- Hàn Hạo, trốn đi đâu! - Dagmar rít lên âm độc, từng bóng người từ trong bóng tối chạy ra, từ bốn phương tám hướng bao vây Hàn Hạo lại. Mà bản thân Dagmar lại không tự mình động thủ đối phó hắn, mà vung tay phóng ra một đám cốt lao tạm thời vây khốn mấy người Polo lại.
Trải qua việc lần trước, Dagmar đã có e sợ với lực lượng kỳ dị trên Vong hồn bia của Tiểu Khô Lâu, sợ một khi xuất thủ rồi sẽ bị lực lượng của nó ảnh hưởng ngược lại, cho nên vừa rồi hắn rõ ràng đã đến cạnh Hàn Hạo nhưng không lập tức động thủ, mà đột nhiên dừng lại.
Hắn tự nhiên không biết trên người Hàn Hạo bây giờ cũng không có mảnh thần cách, cho nên vẫn không dám ra tay với Hàn Hạo, mà tạm thời giam cầm toàn bộ đám thủ hạ Polo của Tiểu Khô Lâu lại, để những thủ hạ không tu luyện Tử Vong lực lượng vây công Hàn Hạo, bằng tốc độ nhanh nhất giết chết hắn.
- Ngươi vẫn không giết được ta! - Hàn Hạo từ cửa sổ phía sau cửa hàng này nhảy ra, quát một tiếng lạnh như băng, đột nhiên lấy ra một nắm Bạo Diệt châu ném tới bốn phương tám hướng.
"Rầm rầm…"
Vụ nổ chấn thiên động địa xảy ra ở các khu vực thương phố, vài tên thủ hạ trung thành mà Dagmar mang tới đều bị lực nổ mạnh đáng sợ của Bạo Diệt châu ngăn ở bên ngoài, một tên bất hạnh vọt tới đầu tiên đã gặp tai họa, bị nổ máu tươi tung tóe đầm đìa bay ra ngoài.
Trước khi đến đây, Hàn Thạc vì phòng ngừa Tiểu Khô Lâu trên đường bị ám toán bởi các thế lực gây rối khác, đã lấy một nửa Bạo Diệt châu mình luyện chế đưa cho hắn. Thân thể giả này của Tiểu Khô Lâu vốn không thể phát huy ra Tử Vong lực lượng quá cường đại, nhưng bởi vì linh hồn kế thừa ký ức ma công, phóng ra Bạo Diệt châu lại không có vấn đề gì.
Vụ nổ dữ dội nháy mắt đã phá hủy mười mấy cửa hàng quanh đó, loạn thạch, tro bụi, gỗ vụn, trụ sắt bắn ra khắp nơi. Đám hung thần ác sát, nhân viên các cửa hàng cùng vật phẩm mua bán ở khu vực này toàn bộ gặp xui xẻo, đứng gần Tiểu Khô Lâu gần như đều không chút may mắn, bị Bạo Diệt châu nổ bay ra ngoài.
- Bắt lấy hắn, bắt lấy hắn cho ta! Thời gian của chúng ta không nhiều lắm! - Dagmar từ trong bụi đất đầy trời vọt tới trước mặt Hàn Hạo, vẻ mặt hung dữ hét lớn. Hắn vung một tay ra, từng luồng Tử Vong lực lượng bay ra, trùm lên trên cốt lao giam cầm mấy người Polo, làm cho gai xương sắc nhọn không ngừng co rút lại, xương nhọn cắm vào trong thần thể đám người Polo thật sâu. Dagmar dù sao cũng là cường giả có cảnh giới Chủ thần, hắn xuất thủ đối phó mấy người Polo tự nhiên không có bất ngờ gì, nhưng vì lúc này tinh lực của Dagmar chủ yếu đặt ở trên người Hàn Hạo, bằng không hắn mà toàn lực xuất thủ, mấy người Polo sẽ thảm hại hơn, nói không chừng lúc này đã bị cốt lao đâm chết rồi.
Trong lúc Dagmar giống như điên cuồng quát to, bọn thủ hạ trung thành của hắn đều không để ý xung kích của vụ nổ, hung hãn không sợ chết tiếp tục lao về phía Hàn Hạo, xem chừng ắt sẽ giết chết Hàn Hạo trong thời gian nhanh nhất.
Những tên thủ hạ của Dagmar gần như đều có lực lượng Thượng vị thần trung hậu kì, Bạo Diệt châu nổ mạnh cũng không đủ lập tức làm cho bọn chúng trọng thương đến chết, thời điểm bọn hắn liều lĩnh xông lên, thân ngoại hóa thân bán thành phẩm này tuyệt đối không chống đỡ được, chỉ có con đường chết!
Nhưng Hàn Hạo cũng không quá lo lắng, bởi vì hắn biết cho dù thân thể này bị phá huỷ, cũng sẽ không ảnh hưởng tới bản thể. Nếu thân thể này chết ở trong tay Dagmar, dường như có thể giải trừ hoài nghi của Tử Vong Chủ thần đối với hắn, tuy rằng quá trình có phần không như dự tính, nhưng mục đích cũng có thể gián tiếp được thực hiện.
Năm bóng người đồng loạt bay lên, nháy mắt chắn đường đi của Tiểu Khô Lâu, năm luồng lực lượng trong chốc lát đã khoá chặt trên người Hàn Hạo, làm cho thân thể này của hắn không thể động đậy.
- Thống lĩnh, chế trụ rồi! - Một tên thủ hạ tu luyện Hắc Ám lực lượng của Dagmar vui mừng hô to.
Dagmar hết sức vui mừng, hưng phấn đến mức toàn thân run rẩy, cũng không thèm nhìn tới Polo sắp bị cốt lao giết chết, không tiếp tục duy trì việc lãng phí Tử Vong lực lượng ở trên người Polo, nháy mắt hạ xuống trước mặt Hàn Hạo, bàn tay đánh về phía ngực hắn.
- Nơi này, hẳn là ở trong này... - Dagmar vẻ mặt cuồng nhiệt thì thào, giương năm cái móng tay trắng bệch như là năm thanh tiểu đao sắc nhọn lên.
"Phập!"
Một bàn tay cắm lút vào ngực thân thể giả này của Hàn Hạo. Dagmar bừng bừng hưng phấn chuẩn bị lấy ra mảnh thần cách đã làm hắn điên cuồng đến mức bất chấp tất cả.
Bỗng nhiên, Dagmar ngừng lại, sắc mặt dữ tợn đáng sợ, bất động nhìn Tiểu Khô Lâu, điên cuồng quát:
- Không có, tại sao không có? Ngươi giấu nó ở chỗ nào? Giao ra đây cho ta, giao ra đây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.