Phụ thân, những người này, bọn họ khi dễ sư phụ, khi dễ Nhược Y tỷ, con không thể thể chấp nhận chuyện, bọn họ đáng bị một bài học.
Nhìn thấy Vân Phong trong chuyện này, nét mặt của hoàng thượng không những không tức giận nữa mà còn cười vui vẻ:
- Vậy à, nhi tử của ta thật mạnh mẽ, ừm ừm, chuyện hôm nay ta sẽ bỏ qua vậy.
Nghe lời nói của hàong thường thì những đệ tử kia muốn té ngã hết tất cả, có người cha nào thương con, binh con như ông cha này không chứ?
Cái này có lẽ là tử tội, nhưng lời nói của hoàng thượng thì lại thành vinh quang, thật không thể này hiểu nổi mà.
Yến tiệc lần này vẫn như lần trước, vẫn là một bãi chiến trường không hơn không kém.
Nhóm Dạ Nhược Y cũng không có hứng thú ở nơi này nữa, cả nhóm liền tiến lên đỉnh núi, tu luyện dưới hồ nước kia.
Ngày hôm sau.
Dạ Qua Thần, Đông Phương Nguyệt, Mỹ Lệ Á, Kiệt Khắc, và hai anh em Độc Cô Phong Tử ở dưới hồ nước tu luyện, còn Dạ Nhược Y và Vân Phong thì quay về hoàng cung.
Về hoàng cung, nơi đầu tiên Dạ Nhược Y đi đến là phòng của Hải Mộc Sâm.
- Nhục nhã, lần đầu tiên trong đời của ta lại bị nhục nhã như vậy. Thật là nhục nhã, nhục nhã quá mà...
Nói rất nhiều nhưng chỉ có một ý nghĩa duy nhất đó chính là "nhục nhã", miệng của Hải Mộc Sâm cứ thì thầm liên tục không ngừng nghĩ, luyên thuyên cả buổi không ngớt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-vuong-va-huyet-quy-mang-so-13/3238037/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.