Triệu Thiên Phàm quét mắt nhìn một lượt bốn người trong phòng, ánh mắt sắc bén dừng lại thật lâu trên người Dịch Kỳ, sau đó cất giọng nói với Triệu baba, “Cả nhà hẹn nhau dùng bữa sao không gọi ba?”
Triệu baba liếc mắt nhìn sang Đại ma vương một cái, sau đó chậm rãi đứng lên, kéo ghế cho Triệu Thiên Phàm, “Dạ, con sợ ba không có thời gian.”
Ba người còn lại cũng lập tức đứng lên, Triệu mama gật đầu lên tiếng chào, “Ba mới tới.”
Đại ma vương im lặng nhìn hai người mới tới, trong mắt lóe lên tia sáng không rõ hàm ý, còn Dịch Kỳ thì lần thứ hai trong ngày lâm vào trạng thái sét đánh.
Triệu Thiên Phàm lúc này hoàn toàn không còn bộ dạng của ông lão nhà quê hôm trước, thay vào đó là một thân tây trang uy nghiêm, nét mặt không tùy tiện nói cười. Sau khi ngồi xuống mới đáp lại, “Ngồi xuống cả đi, đứng làm gì.”
Triệu baba Triệu mama liếc mắt nhìn nhau, sau đó chậm rãi ngồi xuống. Dịch Kỳ vẫn đứng sững ra đó không phản ứng, Đại ma vương kéo nhẹ tay cậu mới hoàn hồn lại, cuống quýt ngồi xuống, bất an nhìn sang Đại ma vương.
Đại ma vương mỉm cười trấn an Dịch Kỳ, rót một ly trà cho Triệu Thiên Phàm, thản nhiên hỏi, “Sao ông biết chúng con đang dùng bữa ở đây?”
“Không phải con cố ý để cho ông biết sao?” Triệu Thiên Phàm bưng ly trà lên, nhấp một ngụm, sâu kín nhìn Đại ma vương.
Đại ma vương nhún nhún vai, một bộ ‘làm sao con biết’.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-vuong-nha-ben/2474165/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.