Xúc cảm mềm mại ấm áp trên bờ môi khiến Dịch Kỳ toàn thân không kềm nén được mà run rẩy. Cũng không phải là lần đầu tiên bị Đại ma vương hôn, nhưng lần này lại bất đồng, Dịch Kỳ nhìn thấy, trong đáy mắt Đại ma vương tràn ngập một ngọn hỏa nhiệt, tựa như chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng sẽ khiến cho ngọn lửa đó lan ra cả cánh đồng.
Hôn môi vừa bá đạo lại mang theo chút ôn nhu, đầu lưỡi trơn mềm không chút khó khăn luồn vào trong khoang miệng nhỏ nhắn ấm áp của Dịch Kỳ. Dịch Kỳ theo bản năng muốn thối lui, lại bị Đại ma vương mạnh mẽ kéo lại, một tay đặt ở sau gáy cậu, một tay ôm chặt thắt lưng, đầu lưỡi một lần nữa len vào khoang miệng, điêu luyện khiêu khích đầu lưỡi ngây ngô đang có chút cứng ngắt của Dịch Kỳ cùng nhau loạn vũ, tựa như đói khát lâu ngày mà kịch liệt duyện hôn. Nước bọt không kịp nuốt vào chảy ra khỏi khóe miệng, dọc theo cái cổ mảnh khảnh chảy xuống xương quai xanh tạo thành một mảnh ẩm ướt bóng loáng đầy mị hoặc.
Dịch Kỳ có chút hít thở không thông, từ khoang mũi vang lên một tiếng hừ nhẹ như phản đối, cả người bị hôn đến nhũn ra.
Đại ma vương lúc này mới ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn gương mặt vì nghẹn thở lâu mà đỏ bừng, đôi môi cánh hoa hồng nhuận lấp loáng vết nước bọt vô cùng xinh đẹp, đáy mắt là một mảnh dịu dàng ôn nhu như nước, tình cảm cơ hồ tràn cả ra ngoài, “Bé ngốc, lại vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-vuong-nha-ben/2474150/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.