Hàn Tiểu Vy ngạc nhiên, mắt chữ a, miệng chữ o, nói lắp bắp:
"Cô cô cô, có phải nhầm người rồi không a?"
Cô ấy lắc đầu:
"Tuyệt đối không nhầm. Đây là do đích thị cấp trên bảo với tôi"
Cấp trên? Ai vậy? Trời ơi, mình cũng có quan hệ trong tập đoàn Phong thị này sao? Cô hỏi;
"Cô có thể nói cho tôi biết người đó là ai không?"
Cô ấy từ chối rất khéo, nói:
"Xin lỗi, việc này tôi không thể. Vậy Hàn tiểu thư, nếu cô muốn, ngày mai, cô có thể đến làm"
Cô ngạc nhiên:
"Ngày mai sao? Nhưng mà tôi sẽ làm gì chứ?"
"Cô yên tâm, có công việc rồi. Cô chỉ cần đến đó. Đợi ở phòng nhân sự. Chúng tôi sẽ sắp xếp công việc của cô"
Cô gật đầu:
"Vậy tạm biệt"
"Tạm biệt"
Hàn Tiếp Vy cúp máy. Tâm trạng vô cùng vui sướng tột độ. Không kiềm chế được, mà tay nắm thật chặt, hét lên vui sướng:
"Á... Thiên ơi, người giúp con rồi! Đào Đào, phải đến báo cho Đào Đào mới được. phải tạo sự bất ngờ!"
Cô lập tức lao xuống giường. Thật nhanh vệ sinh cá nhân, thay quần áo. Phi đến bệnh viện chỗ Đào Đào làm. Ai dô, trớ trêu thay, nhà đã nghèo, vẫn chưa có công ăn việc làm để đi xe máy. Cô đành phải đạp cái xe đạp này đến đó vậy. Nhưng nghĩ đến sau này làm ở Phong thị kiếm được nhiều tiền. Nhất thiết sẽ nỗ lực vô cùng. Để phấn đấu mua một chiếc ferari, còn phải mua một biệt thự nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-vuong-mau-nap-mang-a/2741473/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.