Đối với sự coi thường của Hắc Ám Ma Hoàng, hắn cũng không để ý chút nào, chỉ là nhìn qua Thống Khổ Nữ Hoàng, nở nụ cười:
- Vinh quang của cao đẳng Ma tộc? Nhân Phỉ Địch, nói cho chủ nhân nhà ngươi, cái gì là vinh quang của ngươi?
- Hồi bẩm chủ nhân, vinh quang của nô tài chính là hầu hạ chủ nhân, khiến chủ nhân ngài vui vẻ, thỏa mãn, đó chính là vinh quang lớn nhất của nô tài rồi.
Thống khổ nữ hoàng vẻ mặt yêu mị mím môi nói:
- Nô tài nguyện ý dùng tất cả phương pháp để khiến chủ nhân được vui.
- Ha ha, ngươi đứa nhỏ phóng đãng này, càng ngày càng rất biết nói chuyện rồi.
Lôi Động cũng có chút thõa mãn vuốt vuốt bờ mông nàng:
- Bổn thiểu chủ nghe thế cũng có chút vui vẻ đấy.
Tự xưng Bổn thiểu chủ, cũng là một thủ đoạn nhỏ của Lôi Động. Ít nhất nghe như vậy thì đằng sau mình còn có chỗ dựa. Dễ dàng uy hiếp thuộc hạ, cùng với địch nhân.
- Hừ, nếu như ta không biết xuất thân của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi là xuất thân từ Cửu Vĩ thiên hồ nhất tộc đấy.
Thương Lan Tiên Tử mặc một thân Nghê hồng Vũ Y, phiêu nhiên như tiên xuất hiện bên người Lôi Động, dịu dàng cúi đầu:
- Khởi bẩm chủ thượng, nô tài đã khởi động trận pháp rồi, mặc cho trên người Hắc Ám Ma Hoàng này có các loại phù lục chạy trốn trân quý cũng đừng mơ xuyên qua trận pháp của nô tài.
Minh Thần tuy rằng không phải lý giải với trận pháp cao nhất, nhưng cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445340/chuong-1174.html