- Tiểu tử, ngươi cho rằng dựa vào một chiêu này là có thể giết bổn Ma Vương?
Ma Vương Trát Cổ liên tục gào thét, ma khí bắt đầu khởi động, miệng vết thương khép lại.
Ma tộc cao đẳng, quả nhiên cường đại đến đáng sợ. Xác thực là thế, bọn họ chỉ dựa vào tinh phách lưu lại truyền thừa tính mạng và tri thức, mà ngạnh sanh sanh đoạt xá huyết nhục của người ta, ngạnh sanh sanh chuyển hóa làm Ma thể. Đừng nói chi tới miệng vết thương nhỏ này.
Nhưng mà, Lôi Động cũng hiểu một đạo lý, bất cứ chuyện gì, đều phải trả giá thật nhiều. Khép lại thương thế, cũng cần ma khí duy trì, cần hao phí lực lượng của bọn họ. Không có bất kỳ người nào có thể vi phạm pháp tắc năng lượng vĩnh hằng cả, đừng nói Hợp Thể kỳ, cho dù là Chí Tôn cũng không được.
- Hừ, năng lực khép vết thương rất mạnh, vậy thử xem cái này.
Lôi Động vẫn điểm ra hai chỉ như cũ, chỉ kình bắn ra ngoài. Nhưng lần này không giống bình thường, đạo chỉ kình này, thình lình không ngừng kích phát, trên đầu ngón tay của Lôi Động, hình thành một lưỡi đao sắc bén dài mười trượng màu đen.
Thân hình Lôi Động nhoáng một cái, linh mẫn và vô cùng giảo quyệt vô xuất hiện sau lưng Trát Cổ, một kiếm chém giết tới, Ma Vương Trát Cổ chấn động, vội vàng nghiêng người né tránh. Trong chỉ kiếm trộn lẫn đại lượng yên diệt pháp tắc, giống như không hề có chướng ngại, ngạnh sanh sanh cắt một cánh tay của Ma Vương xuống.
Trong tiếng gào thét thống khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445281/chuong-1115.html