Minh Cơ lúc này bắt đầu lộ chân diện mục, cảm thụ được Nguyên Thần trong phong hồn cầu, một bộ thèm nhỏ dãi:
- Nô tài, nô tài đã rất lâu không có hưởng qua Nguyên Thần của Luyện Hư kỳ. Vẫn là chủ nhân lợi hại a, sát phạt quyết đoán, ăn hồn phách, so với đồ bỏ đi Minh Vương kia còn mạnh hơn. Mà Minh Vương kia, bị Bích Ba tiện nhân ảnh hưởng, quả thực đã là kẻ bất lực, đừng nói thôn phệ hồn phách cường giả, ngay cả giết người cũng ít.
- Lăn, dùng công hiệu kém cỏi của ngươi hiện giờ, Nguyên Thần Luyện Hư kỳ cho ngươi, cũng chỉ luyện ra một ít phế vật Hóa Thần kỳ mà thôi.
Lôi Động làm sao chịu đem Nguyên Thần Luyện Hư kỳ cho nàng lãng phí chứ, coi như mình thôn phệ, cũng đạt được chỗ tốt lớn hơn.
- Hừ, chuyện này cũng không phải tại chủ nhân không kiên quyết, không có lực sao? Nô tài vốn rất lợi hại a.
Minh Cơ làm ra bộ dáng oán hận, giống như oán phụ u oán mười phần:
- Chủ nhân, nô tài muốn, van cầu ngài cho ta một lần đi, chỉ một lần. Nô tài đã rất lâu rồi không chơi đùa, khát khao khó nhịn a.
Lôi Động cũng bị nàng làm cảm thấy phiền, tức giận trách mắng:
- Ngươi câm miệng cho lão tử, Nguyên Thần Luyện Hư kỳ tiếp theo ta sẽ cho ngươi.
Minh Cơ lúc này hưng phấn run rẩy lên, đi tới đi lui trong Minh Vương Phiên, huyễn hóa ra da trắng môi hồng, mặc cung trang gợi cảm, cầm trong tay cây roi phệ hồn, bộ dáng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445278/chuong-1112.html