Cơ Tử Yên làm sao ngờ được. Vật ấy bị Dực Thần Tộc thu vào trong bảo khố, một mực không thèm nhìn tới. Về sau mới bị Đạm Thai Băng Vân dùng danh tiếng Tiên Giới, lừa dối mang đi, sau đó lại dùng tài nguyên của Bích Ba Cung, đem Minh Vương Phiên hư hao một lần nữa tế luyện lại.
Vốn định tìm cơ hội đưa cho Lôi Động. Nhưng không ngờ hai người vừa gặp mặt, đã xảy ra chuyện như vậy. Trơ mắt nhìn Lôi Động không nghe khuyên bảo, dứt khoát bước vào trong đường hầm không gian. Không thể không cưỡng ép đem Minh Vương Phiên hóa thành một đạo hắc quang, đánh vào trong thần hồn của Lôi Động.
Bởi vì Đạm Thai Băng Vân biết rõ Minh Vương Phiên có khí linh. Mà còn là khí linh có linh trí. Nó sẽ sợ chết, khẳng định tự chủ dung hợp với thần hồn của Lôi Động, cũng sẽ giúp trợ Lôi Động tránh được một kiếp. Trên thực tế Đạm Thai Băng Vân lấy Minh Vương Phiên, cũng không phải là do tâm huyết dâng trào, cũng không phải là vì Lôi Động.
Nàng vốn cho rằng, sau khi có được truyền thừa của Dạ Xoa Tộc, trong Bích Ba Cung đạt được truyền thừa của Bích Ba Tiên Tử. Mà Bích Ba Tiên Tử lưu lại một tia ý chí, vẫn có chấp niệm và áy náy với Minh Vương. Thật lâu chưa từng tán đi. Hy vọng Đạm Thai Băng Vân tìm được Minh Vương Phiên, cũng nên tìm chủ nhân xứng đáng cho nó, không đến mức nhất mạch Minh Vương bị đứt rời. Tuy Đạm Thai Băng Vân không biết sư tôn cùng Minh Vương rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445263/chuong-1097.html