Chương trước
Chương sau

Vèo ~
Thân thể Lôi Động trực tiếp xé rách hư không, xuất hiện hàng loạt tàn ảnh, dùng tư thái cuồng bạo, trực tiếp đánh ra một quyền về phía của Cơ Sương Sương.
Cơ Sương Sương tuy khiếp sợ Lôi Động, vào lúc này xuất hiện biến hóa cực lớn. Nhưng nàng cuối cùng cũng là Luyện Hư kỳ đỉnh phong, hơn nữa còn là người nổi bật trong cùng thế hệ trẻ tuổi, tâm tình rất kiêu ngạo, làm sao có thể e ngại một Hóa Thần kỳ cơ chứ.
Lúc này, cũng không tránh không né, trực tiếp trở tay đánh ra một quyền. Nếu như ngươi đã muốn chơi, vậy thì cùng chơi với ngươi, dùng cứng đối cứng với ngươi vậy.
Nhưng kết quả là, làm cho nội tâm của Cơ Sương Sương kinh hãi. Một quyền kia của Lôi Động, mang theo lực lượng cường đại vô cùng cuồng bạo, giống như một ngôi sao băng nghiền nát tất cả những thứ cản đường của nó.
Phốc!
Cơ Sương Sương bị lực lượng di sơn đảo hải kia, ngạnh sanh sanh đánh bay ngược ra phía sau. Trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc, nhưng lại tràn ngập không phục. Nếu như không phải không cho nữ nhân trong ngực bị thương, nàng không dám thi triển toàn lực, làm sao bị tiểu tử Hóa Thần đánh bay chứ?
- Mẫu thân, giúp ta trông chừng nàng ta.
Sắc mặt Cơ Sương Sương âm trầm như nước, vung tay đem Đinh Uyển Ngôn giao cho Cơ Tử Yên.
- Trả nàng lại cho ta.
Sâu trong yết hầu của Lôi Động, bộc phát tiếng hô điên cuồng giống như dã thú. Thân hình lóe lên, không hề cố kỵ đánh về phía Cơ Tử Yên.
- Phanh!
Một đạo thân ảnh hỏa hồng trực tiếp hiện ra bên cạnh hắn, một cước đạp vào ngực của hắn. Trong âm thanh ầm vang, Lôi Động giống như một khối thiên thạch, bị nện bay xuống tế đàn vạn linh. Bề mặt tế đàn vạn linh, được làm từ vô số ngọc thạch cứng rắn tạo thành, thậm chí có thể chống lại một kích toàn lực của cường giả Hóa Thần.
Nhưng mà Lôi Động, hắn lại bị ném thành một cái hố to trên tế đàn.
- Muốn thê tử của ngươi, trước phải qua cửa của ta rồi nói sau.
Cơ Sương Sương một kích đánh bay Lôi Động, trong nội tâm vô cùng thoải mái, lau lau máu trên khóe miệng, ánh mắt khiêu khích nhìn Lôi Động trong cái hố to kia. Trong nội tâm thầm nghĩ, chỉ là một tên tiểu tử, ngươi xem Cơ Sương Sương ta là cái gì? Tùy ý cho ngươi đánh sao?
Ngược lại tộc trưởng Chu Tước nhất tộc là một trong thập đại cường giả của tam giới, cũng là điện chủ Chu Tước Thần Điện Cơ Tử Yên, nhìn thấy một màn trước mặt này cũng không hiểu nổi. Đây là cái trò gì? Nhưng mà, nàng cũng nhìn ra được, tiểu tử nhân loại có khí tức Hóa Thần này, dường như không phải là đối thủ con gái của nàng.
Dưới loại tình huống cấp bậc khác nhau, dùng thân phận địa vị của nàng, đương nhiên không có khả năng ỷ lớn hiếp nhỏ, đánh một tiểu tử Hóa Thần kỳ. Càng làm cho Cơ Tử Yên cảm thấy không hiểu thấu là, tại sao con gái của mình đi cướp lấy thê tử của người ta?
Hẳn là, chẳng lẽ, không thể nào đâu? Trong nội tâm Cơ Tử Yên càng nghĩ càng cảm thấy không thể nào, càng nghĩ càng rối loạn. Có chút hồ nghi nhìn con gái của mình.
Lại đưa mắt nhìn qua tiểu tử nhân loại kia. Toàn thân bao trùm trong chiến giáp màu đen, thấy không rõ chân dung. Nhưng nhìn bộ dáng thê tử đang ngủ mê trong tay mình, chắc hẳn tuổi của tiểu tử nhân loại này không quá lớn.
Thực lực hơi yếu một chút, nhưng khi bạo phát, vẫn có thể dây dưa với con gái của mình một phen. Ân, điều đó nói lên tiểu tử này không phải là người vô năng. Lại tuổi trẻ, lại lợi hại. Xem ra, ánh mắt nữ nhi của mình vẫn còn có chút độc đáo a.
Chỉ có điều, Cơ Tử Yên có chút buồn bực nhỏ là. Ánh mắt của nữ nhi mình cao hơn đầu, đối với thanh niên tuấn tài trong Yêu Linh Giới không thèm ngó tới, tại sao vừa ý một người đã có thê tử chứ?
May mắn Cơ Sương Sương không biết Độc Tâm Thuật, nếu không nàng sau khi nghe được tiếng lòng của mẫu thân mình, sợ rằng trực tiếp phiền muộn muốn thổ huyết.
- Tiện nhân.
Lôi Động từ trước đến nay không thích mắng chửi người, nhưng vào thời khắc này, ý thức của hắn đang điên cuồng. Cũng bộc phát khí tức vô cùng thô bạo, huống chi, trong nội tâm vô cùng hận Cơ Sương Sương. Hận không thể lột da róc xương của nàng ra.
Lôi Động chậm rãi từ trong cái hố leo ra, ở ngực của Hắc Hoàng Giáp xuất hiện vết lõm hình dấu chân, có thể thấy được một cước của Cơ Sương Sương đáng sợ như thế nào. Lệ khí, xen lẫn U Minh quỷ khí, cùng với vô số sát khí. Lấy Lôi Động làm trung tâm, tản ra bốn phía chung quanh.
Hắc Hoàng Giáp uy vũ mà dữ tợn, làm cho hắn leo từ dưới hố ra ngoài giống như một đầu Ma Thần từ địa ngục chui ra. Ánh mắt bên dưới Hắc Hoàng Giáp, từ điên cuồng biến thành lạnh lùng như băng.
Sau đó hắn bắn ra mấy đạo Đồ Tiên Chỉ, trong tối tăm, xen lẫn một ít yên diệt pháp tắc bên trong.
- Hừ, hạt gạo mà tranh sáng với ánh trăng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ngoài miệng hung hăng càn quấy, nhưng Cơ Sương Sương lại bày trận địa sẵn sàng nghênh đón quân địch. Đồng dạng dùng Cực Dương Chân Hỏa, kích xạ vài đạo lưu tinh. Cả hai chạm vào nhau, bạo tạc ở giữa không trung giống như pháo hoa.
Cùng lúc đó, Lôi Động đã chân đạp hư không, phá vỡ không gian, quỷ mị xuất hiện trước mặt của Cơ Sương Sương. Bao tay của Hắc Hoàng Giáp, ngưng tụ thành thiết quyền, không lưu tình chút nào nện xuống.
Nhưng Cơ Sương Sương cuối cùng cũng không phải thế hệ tầm thường, âm thầm kinh ngạc tiểu tử này đối với khả năng khống chế không gian pháp tắc đã đạt tới trình độ khiến người ta tức lộn ruột, chiến ý trong lòng tăng vọt, đồng dạng dùng quyền đối quyền, hung hăng nện nhau với hắn.
Ping ping ping...
Mỗi quyền mỗi thức của hai người, đều là hạ bút thành văn. Giống như tự nhiên mà thành. Đáng sợ nhất là, quyền cước với nhau, tràn ngập năng lượng vô cùng cường đại. Giao kích với nhau, không gian bị chấn đắc phá thành mảnh nhỏ. Hình thành từng đại không gian chi nhận vô cùng sắc bén.
Cũng may đây là tế đàn vạn linh, được trận pháp vô cùng cường đại bảo hộ. Một đạo khí lãng như bài sơn đảo hải, cuốn tất cả không gian chi nhận đi nơi khác, biến mất không còn lại gì.
Lúc này mới khiến cho chiến trường của bọn họ, không có bị khuếch tán ra ngoài.
Nếu không. Một ít kẻ yếu thân ở trong phạm vi của chiến trường, chỉ sợ sẽ bị dư kình xé rách thành từng mảnh vỡ. Đương nhiên, những sóng xung kích cuồng bạo này, đối với cường đại như tộc trưởng Chu Tước tộc Cơ Tử Yên, không có nửa điểm tổn hại. Thậm chí, cho dù là vòi rồng do không gian chi nhận tạo thành, Cơ Tử Yên tóc cũng không thèm nhìn tới.
Nàng cứ như vậy ôm Đinh Uyển Ngôn, nhàn nhã đứng trong hư không. Có chút hăng hái nhìn Lôi Động cùng con gái của mình dùng phương thức dã man nhất, nguyên thủy nhất giao chiến. Trước đó, Cơ Tử Yên chưa bao giờ từng nhìn thấy qua, người trẻ tuổi chỉ vẻn vẹn có thực lực Hóa Thần, lại có thể bộc phát chiến lực cường đại như thế, giao chiến với con gái của nàng tới trình độ này.
Tuy nói, con gái của mình cũng không phải là người am hiểu chém giết cận chiến, nhưng nhìn ra được. Tiểu tử nhân loại này, dường như cũng không phải hảo thủ cận chiến a. Chiêu số cận chiến của hai người, trừ lực lượng lớn chút, thì quả thực buồn cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.