Lúc này Lưu Nguyệt vương đã nửa điểm, không ai quản được, điên cuồng gào thét:
- Tên vô sỉ đê tiện, ta muốn giết ngươi.
Các nơi đều chìm trong hỗn chiến.
Chỉ có Thánh Diệu vương vẫn giả chết nằm trên mặt đất như cũ, bị động tiếp nhận trị liệu của Lưu Nguyệt vương. Phảng phất như một chiêu ngoan độc của Sí Tinh vương đã làm hắn bị thương tích không nhẹ, tựa hồ mất đi ý thức.
- Ha ha, Thánh Diệu vương, một đời cường giả đỉnh cấp như ngươi cũng có ngày hôm nay.
Lôi Động phiêu phù trên bầu trời, hai tay chắp sau lưng, cười nhạt liên tục nói:
- Cần gì phải giả vờ chết, ở chỗ này mà chết luôn đi. Một kích kia của Sí Tinh vương quả thật có làm ngươi bị thương, thế nhưng tuyệt đối không nghiêm trọng đến như vậy.
- Lôi Động.
Thánh Diệu vương chậm rãi đúng lên, tuy rằng sắc mặt tái nhợt thế nhưng thương thế đã được ngăn chặn:
- Bản vương một lần nữa tưởng đã đánh giá cao ngươi, lại không ngờ tới lại đánh giá thấp ngươi rồi, không ngờ ngươi có thể lặng lẽ trà trộn vào trong trại doanh ta chôn thiên lôi xuống, càng không nghĩ tới Luyện Ngục Ma Vương và U Minh quỷ đế đại danh đỉnh đỉnh cũng bỏ qua tôn nghiêm để ngươi điều khiển. Không tồi, ngươi chính là một nhân tài, có thế phá thiên hạ đến nông nỗi này, quả nhiên bất phàm. Ta cho ngươi thêm một lần cơ hội, mau dung hợp một bộ phận thần niệm với bản vương, thần phục bản vương, cùng bản vương chinh chiến thiên hạ, tương lai ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445203/chuong-1037.html