- Bảy ngàn?
Lôi Động có chút hiếu kỳ:
- Mị Nhi cô nương, đến tột cùng ngươi tìm được tin tức tình báo này ở đâu? Có chuẩn xác không?
- Đương nhiên chuẩn xác. Xem ngươi đã cứu tính mạng ta, ta cảnh cáo ngươi một chút, mau rời đi, nếu không một khi ngươi tới thành của Thâm Uyên chi chủ sẽ không còn cơ hội nữa.
Mị Nhi nghiêm túc, lời nói không có chút đùa cợt nào.
- Bảy ngàn sao, so với dự đoán của ta còn nhiều hơn một ít.
Lôi Động cũng hơi nghiêm nghị, so với kết quả hắn dự đoán kém nhất cũng nhiều hơn không ít. Dù sao Lôi Động cũng từng tính toán qua, nếu như số lượng quân của Thâm Uyên chi chủ đạt đến một vạn, thậm chí là hơn một vạn thì nên làm thế nào?
Đương nhiên đó là kết quả tồi tệ nhất, dựa theo quy luật bình thường, trong thời gian ngắn như vậy, cho dù có dư thừa tài nguyên thì Thâm Uyên chi chủ cũng không có khả năng tạo một chi quân đội trên vạn Nguyên Anh. Trên thực tế, Lôi Động biết mặc dù dưới trướng Thâm Uyên chi chủ có trên vạn Nguyên Anh thì cũng phải chiến một trận. Nếu không để Thâm Uyên chi chủ có nhiều thời gian hơn thì lúc đó phiền phức sẽ vô cùng. Cũng không phải Lôi Động muốn làm cứu thế chủ, làm anh hùng hảo hán gì. Nhưng nếu mặc cho Thâm Uyên chi chủ tự do phát triển mà không khống chế hắn, sớm muộn một ngày sẽ đến lượt hắn bị hại. Mà lại có năng lực giải quyết hắn thì sẽ đoạt được cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-dau/1445143/chuong-977.html