Chương trước
Chương sau

Đoạt Tâm Ma cũng có phân biệt phẩm giai. Loại cùi nhất này chỉ có thể khống chế cường giả cấp Nguyên Anh, mà trung giai thì có thể uy hiếp đến Hóa Thần. Về phầncao giai kia, ở thời cổ đại đều có cái giá trên trời, nó có thể khống chế Luyện Hư kỳ.
- Không có.
Lôi Động bình tĩnh nói:
- Chỉ là nhìn từ việc Thâm Uyên chi chủ có thể dễ dàng xuất ra một nghìn Đoạt Tâm Ma giúp đỡ Thần Hi Vương chế tạo Bạch Giáp Binh, có thể suy đoán được hiện giờ trong tay Thâm Uyên chi chủ chắc chắn còn nhiều Đoạt Tâm Ma hơn nữa. Mà nhiều Đoạt Tâm Ma như vậy, tất nhiên sẽ có trung giai tồn tại, thậm chí cao giai cũng không bài trừ.
Thoáng cái, tất cả mọi người đều tỏ ra kinh sợ, trong lòng đều mừng thầm. Kinh sợ là vì Đoạt Tâm Ma quả thật rất nguy hiểm, mừng thầm chính là nếu như chính mình có được Đoạt Tâm Ma, thậm chí là Đoạt Tâm Ma trung giai, chẳng phải là…
Quả thật, tuy rằng vật ấy tà ác tới cực điểm, danh tiếng thối nát khiến kẻ khác sợ hãi thế nhưng họ chỉ sợ người ta dùng trên người mình. Nếu như mình dùng trên người người khác sẽ có tư vị khác hẳn. Trên thế giới này không có nhiều thánh nhân lắm, có được trứng Đoạt Tâm Ma mà không dùng đem phá hủy.
Yên lặng, yên lặng một hồi lâu, Tà Phượng có chút lo lắng nói:
- Lôi Động, nếu như Thâm Uyên chi chủ có thứ đó trong tay, hắn đã có không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo liền, lại có Đoạt Tâm Ma để khống chế linh hồn. Sợ rằng hắn đã tích lũy được rất nhiều lực lượng rồi. Thực khó đối phó a.
Lời này của Tà Phượng cũng là tiếng lòng của không ít người tại đây.
Lôi Động cười ha ha, nhìn quanh bốn phía một chút rồi đạm nhiên nói:
- Chư vị, ta cũng biết hiện giờ Thâm Uyên chi chủ rất khó đối phó. Thế nhưng nếu như hiện giờ không làm gì thì sau này sẽ vô cùng khó khăn. Lúc đó chúng ta phải suy nghĩ nếu như Thâm Uyên chi chủ muốn đối phó chúng ta thì phải xử lý như thế nào?
Rất nhiều người chấn động thân thể, quả thật nếu như chính mình là Thâm Uyên chi chủ, sau khi đoạt được vật ấy sẽ phát triển thực lực của chính mình lớn mạnh. Sâu thì không dám nghĩ thế nhưng có thể khẳng định được một điều đó chính là không có khả năng để đội quân tinh nhuệ này mốc meo ở nhà.
- Việc này là một nguy cơ nhưng cũng là một cái kỳ ngộ.
Lôi Động lạnh lùng nói:
- Nếu như đoạt được, mỗi thành viên trong liên minh chúng ta sẽ bạo tăng thực lực.
- Lôi Động, việc này, sợ rằng sẽ vô cùng nguy hiểm đi?
Ma Long đế nghe bên trong Thâm Uyên vực chính là long đàm hổ huyệt. tâm trạng có chút rút lui:
- Nếu như Thâm Uyên chi chủ đã có quân đội trên vạn Nguyên Anh thì sao? Chúng ta một đường xông vào chẳng lẽ đi chịu chết ư?
Có người phản đối cũng nằm trong dự liệu của Lôi Động. Ma Long đế và Lôi Động không có quan hệ với nhau, nói không còn dễ nghe, thậm chí bên trong còn có chút cừu hận. Mà Ma Long đế không có tham vọng quá lớn, tâm tư của hắn cầu bình ổn nhiều hơn.
- Lão Long, ngươi không đi cũng không ai ép ngươi đi.
Tà Phượng rất bất mãn với minh hữu của chính mình, Ma Long đế nói ra lời này khiến nàng cảm giác có chút mất mặt với Lôi Động. Dù sao là nàng khuyến khích Lôi Động mời Ma Long đế tới, hừ lạnh nói:
- Vừa rồi Lôi Động đã nói qua, hiện giờ không đi đối đầu với Thâm Uyên chi chủ, sớm muộn hắn tích súc thực lực xong cũng sẽ tới đối phó chúng ta.
- Lôi Động, việc này rất quan trọng, chúng ta có nên vứt bỏ chút hiềm ngại, phát thiệp mời tới những cường giả còn lại khác đến đây tập kết thương thảo đối phó với Thâm Uyên chi chủ không?
Lý trưởng lão Vạn Khôi môn cũng lo lắng trong lòng, trầm giọng nói:
- Đối phó với Thâm Uyên vực là mọi người bụng làm dạ chịu. Nhưng đối với những người khác mà nói cũng phải phân ra một phần trách nhiệm, ví dụ như Tu La vực, Huyền Băng vực cùng với nhân loại cửu châu chúng ta.
- Ha ha, trước tiên mọi người an tĩnh một chút.
U Minh quỷ đế đi ra hóa giải, đạm nhiên nở nụ cười:
- Đối với Lôi Động, ta cậy già lên một chút, ta đã từng nhìn hắn lớn lên. Hắn so với bất kỳ ai trong chúng ta đều quý trọng tính mệnh của mình hơn. Nếu hắn đã mời mọi người qua đây, khẳng định đã có phần nắm chắc, chỉ cần dựa vào đám người chúng ta có thể đối phó với Thâm Uyên vực. Nếu như nhiều người thêm chẳng phải khi phân chia chiến lợi phẩm sẽ mất đi nhiều sao? Đương nhiên, nếu có người nguyện ý buông tha chiến lợi phẩm của mình, chuyển giao cho người khác thì ta cũng không cần phải hai lời. Nói chung, U Minh quỷ đế ta rất tín nhiệm Lôi Động, tin tưởng hắn đã lo liệu đầy đủ mọi chuyện. Mọi người chỉ cần làm tốt bổn phận của mình, đến lúc đó liền chờ phân chia chiến lợi phẩm thôi.
Dù sao U Minh quỷ đế cũng là lão tiền bối, khi nói ra khiến sợ hãi trong lòng mọi người tiêu tán đi quá nửa. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
- Về điểm ấy ta rất đồng ý với lão quỷ. Lôi tiểu tử vô cùng xảo trá, hắn không có khả năng đùa giỡn với tính mệnh của chính mình, càng không có khả năng để nương tử và đồng bọn của chính mình đi thiêu thân.
Rốt cục Luyện Ngục Ma Vương cũng nhìn ra bản chất. Chỉ thấy hắn tự tin cười nói:
- Hơn nữa, tiểu tử này có thể đoạt được thứ đó từ tay lão ma ta, cuối cùng ta còn không làm gì được hắn. Như vậy có thể nhìn ra tiểu tử này không phải kẻ đầu đường xó chợ.
Con mẹ nhà ngươi, không phải chỉ đoạt một lần thôi sao? Không cần phải há miệng nhắc đi nhắc lại như thế chứ? Lôi Động sớm đã hiện hắc tuyến trên trán.
Theo âm thanh của Luyện Ngục Ma Vương hạ xuống, tất cả mọi người đều tập trung chú ý vào người Lôi Động, bọn họ cũng không tin Lôi Động đi bắn tên không có mục đích.
Lần hành động này cho dù không nắm chắc toàn phần nhưng tỷ lệ thành công tám phần mười vẫn phải có.
Chỉ cần có tỷ lệ tám phần mười thành công đã đủ để làm liều. Nói chung không ai nguyện ý ngồi xem Thâm Uyên chi chủ dùng Đoạt Tâm Ma để thống nhất lục vực cửu châu.
Nếu hiện giờ có nắm chắc, vì sao không đánh? Không ai nguyện ý chờ người ta đánh tới trên đỉnh đầu của mình rồi mới phản kích lại. Huống chi lần này thành công thì mọi người sẽ có chỗ tốt bất tận. Cho dù không có thiên tài địa bảo và Đoạt Tâm Ma thế nhưng bên trong Thâm Uyên vực có thiếu tài phú được sao?
Ở đây đều là hạng người hào kiệt một phương, nếu như nói về chuyện tình sát nhân đoạt bảo, phỏng chừng ai cũng đều đã từng trải qua chuyện này. Bởi vậy mặc dù muốn đi Thâm Uyên vực nhưng ai cũng có tâm lý gánh vác ở trong lòng, huống chi bên trong Thâm Uyên vực rất quỷ dị và đặc thù, rất nhiều người bên ngoài đều cảm thấy chán ghét nơi đây.
Thấy U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương đều khiến tràng diện khuất phục, Lôi Động cũng không biểu tình quá lớn, bình thản nói:
- Cảm ơn hai vị tiền bối bênh vực lẽ phải, chính xác, Lôi mỗ nếu không có chút nắm chắc sẽ không có khả năng gọi mọi người tới chịu chết. Ở chỗ này ta có thể hướng mọi người bảo chứng một điểm đó là tuyệt đối không coi người nào là pháo hôi để phân biệt đối xử.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.