Chương trước
Chương sau

Nhưng hắn một mình muốn làm cái gì đó, cùng với cách thiết kế xếp đặt của Minh Vương, cũng không phải là nhất mạch tương thừa chân chính. Muốn khai thác phương diện này toàn diện, Lôi Động phải đi xâm nhập lý giải những trận pháp xảo diệu và những tư tưởng của Ma Đế , tiếp theo đó là khai thác. Việc này tuy nói phải làm, nhưng hao phí thời gian rất dài, cho nên Lôi Động không cách nào trong thời gian ngắn thu được lợi ích và chỗ tốt thiết thực.
Hoàn toàn trái lại là, hệ thống của Minh Vương vốn thiết kế xếp đặt, tuy thâm ảo bao la, nhưng trước khi hắn sắp chết, cũng đã hoàn thành toàn bộ, thiếu duy nhất là một quả hỗn độn bổn nguyên mà thôi. Nhưng vấn đề của hỗn độn bổn nguyên, lại được Ma Đế giải quyết.
Cộng thêm Lôi Động đã hoàn toàn thu phục được khí linh Mai Hương của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, mà trong trí nhớ của Mai Hương, hệ thống thiết kế xếp đặt của Minh Vương vô cùng hoàn thiện. Có thể nói, Lôi Động hiện tại đã hoàn toàn hiểu rõ công hiệu chân chính của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp rồi.
Bởi vậy, đang quyết định trước khi dùng phương thức đó. Lôi Động quyết định phải sử dụng công hiệu chính thức của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, sau khi khai mở xong, mới tiếptục suy nghĩ và quyết định.
Bởi vì thu phục được khí linh, cho nên tất cả chỉnh hợp của Phệ Hồn Tháp, tìm hiểu những ảo diệu trong các trận pháp, cực kỳ thuận lợi. Sau hơn mười ngày ngắn ngủi, bên trong Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, cũng đã biến hóa rất lớn, lúc trước Minh Vương thiết kế xếp đặt những trận pháp này vô cùng xảo diệu, đã bỏ nhưng chưa khởi động, vừa hình thành đã có một hệ thống trận pháp tuần hoàn. Mà khi Lôi thần niệm của Lôi Động tiến vào, cảm nhận không gian trong đó chấn động một cách huyền diệu mà thôi.
Trong không gian Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp hiện giờ, như thật như ảo, là một đám hỗn độn. Vô số hơi bụi, quang điểm, dùng tốc độ cực chậm nhìn thấy được, lưu chuyển giống như một vòng xoáy. Có cảm giác to lớn mà tràn ngập cảm giác bao la mờ mịt bát ngát, một mảnh tĩnh mịch, hoặc bao la bát ngát tràn ngập sinh cơ bừng bừng.
Trạng thái hỗn độn, thời điểm vũ trụ mới sinh ra, cái gọi là trạng thái hỗn độn. Thần niệm của Lôi Động tiến vào không gian như thật như ảo đó, giống như nếu có đốn ngộ. Lợi dụng đủ loại thiết kế xếp đặt của Phệ Hồn Tháp, cùng với dung nhập một quả hỗn độn bổn nguyên, Minh Vương thiết kế xếp đặt, là chế tạo một không gian hoàn toàn mới, tân thế giới.
Cho nên phiến hỗn độn này, đã có hình thức ban đầu của một tân thế giới, cũng đại biểu khả năng vô hạn. Về phần muốn thế giới này, cuối cùng biến thành bộ dáng gì, nhữngchuyện này nằm dưới sự khống chế của Lôi Động. Ảo diệu của vũ trụ, những thời kỳ cổ xưa, chỉ có đám Thượng Cổ đại năng vĩ đại mới tạo ra được, điều này cũng làmLôi Động kính nể, có chút cảm khái vạn phần.
Nhất là Minh Vương, không nghĩ tới, sáng tạo một thế giới. Điều này đại biểu cái gì?
Đại biểu Minh Vương, trên cơ bản chỉ còn chút chênh lệch với sáng thế chủ. Tuy tiếc nuối duy nhất của hắn, chính là không cách nào tự mình động thủ sáng tạo thế giới này, đó là vì hắn thiếu mỗi hỗn độn bổn nguyên, cho nên mới dang dở.
Minh Thần, Minh Vương, Ma Đế, ba vị đại năng không cùng thời đại dốc toàn bộ sức lực kết hợp lại. Cuối cùng nhất, rơi vào trong tay Lôi Động. Cũng tạo nên vận may của Lôi Động, có thể tận mắt thấy một mảnh hỗn độn.
Tuy phiến hỗn độn này, so với vũ trụ hỗn độn chân chính, rất nhỏ, rất nhỏ. Nhưng mà, đây là một thế giới vừa mới hình thành a, trời đất, không gian, vật chất, tánh mạng, tất cả cũng bên trong phiến hỗn độn này, chậm rãi sinh ra đời. Điều này đối với cấp bậc tu sĩ như Lôi Động, chính là vinh quang cỡ nào, thần kỳ cỡ nào?
- Chủ nhân, Hỗn Độn Tháp đã mở ra hoàn toàn, mời đưa ra chỉ thị tiếp theo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Mai Hương nói một câu yếu ớt. Đáng thương cho Mai Hương, đã hoàn toàn bị Lôi Động khống chế, sống hay chết, tồn tại hay hủy diệt, toàn bộ đều nằm trong ý niệm của Lôi Động. Sự thật cùng tàn khốc, cho nên nàng mới thành thành thật thật trở lại như cũ, làm khí linh, giúp Lôi Động chủ trì Phệ Hồn Tháp.
- Rất tốt, ta rất hài lòng.
Lôi Động gật gật đầu:
- Mai Hương, vất vả cho ngươi. Ta biết rõ ngươi rất hâm mộ Mạc Gia. Đợi thời cơ thích hợp, ta cũng chuẩn bị cho ngươi một cái Nguyên Thần ưu tú, cho ngươi có cơ hội dùng tư thái tính mạng đơn thuần, đoạt xá cái Nguyên Thần này. Đến lúc đó, ngươisẽ có được một thân thể, có thể tự do tự tại sinh tồn trên thế giới này.
- À? Cám ơn chủ nhân.
Âm thanh của Mai Hương, đột nhiên trở nên phi thường kích động. Nàng căn cứ lời nói của Lôi Động, cũng biết rõ một ít kinh nghiệm của Mạc Gia, cho nên trạng thái hiện tại.
Được Lôi Động trợ giúp, Mai Hương nhìn thấy cũng cực kỳ hâm mộ, đều là khí linh có linh trí, lại có thể đoạt xá một Nguyên Thần, trở thành một tính mạng chân chính. Tuy cho tới nay, Mai Hương có được linh trí không tầm thường, đều cho rằng mình cả đời này sẽ như thế. Nhưng trên thực tế, có được tính mạng, cũng chỉ là linh trí mà thôi, ngay cả thần hồn cơ bản nhất của tính mạng cũng không có. Bởi vậy, theo ý nào đó mà nói, Mai Hương, chỉ là có linh trí mà thôi, cũng không phải tính mạng chính thức. Sau khi Mai Hương được Lôi Động điểm tỉnh, bắt đầu lâm vào uể oải.
Nhưng mà, tùy theo đó, Lôi Động lại ném ra mồi nhử nàng không cách nào cự tuyệt, đó là giúp nàng tìm một Nguyên Thần. Nếu cần thiết, còn có thể trợ giúp nàng chế tạo một cỗ khôi lỗi nữ có thực lực Hóa Thần chân chính. Cũng chỉ có đến lúc đó, Mai Hương mới thật sự là tánh mạng, có được linh trí, lại có thần hồn, còn có được thân thể. Mà không phải giống như bây giờ, chỉ là linh trí bám vào Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp mà thôi.
Sở dĩ Lôi Động làm như vậy, cũng chỉ sử dụng chính sách cây gậy và củ cà rốt. Một mặt áp bách, sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề, nếu không được, Mai Hương cũng sẽ tiêu cực biếng nhát, ảnh hưởng hiệu dụng của Lôi Động khi sử dụng Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp. Mà Lôi Động, cố ý cho Mai Hương một dục vọng, sau đó dùng dục vọng đó làm mồi nhử, gia tăng tích cực của nàng trên phạm vi lớn. Chuyện này đối với Lôi Động mà nói, chính là chuyện có lợi nhất. Bằng không, nàng trong thời gian ngắn khởi động Phệ Hồn Tháp, khởi động tới mức cao nhất, chỉ cần có dục vọng, thì mới có động lực thúc đẩy tính mạng, không phải sao?
Trấn an cùng cổ vũ Mai Hương một chút, Lôi Động mới bắt đầu công tác tiếp theo. Dựa theo thiết kế xếp đặt của Minh Vương, Hỗn Độn Tháp chính là một nơi thôn phệ hồn phách, đem nó phân giải trở thành hỗn độn linh khí như cũ, cùng với hỗn độn bổn nguyên là hai chủng vật chất cực kỳ trâu bò, dùng để chế tạo tân thế giới. Trên lý luận mà nói, hỗn độn, chính là khởi nguyên của thế giới, mà hỗn độn bổn nguyên chính là nguồn gốc của sự sống, mà hỗn độn linh khí, chính là thúc đẩy tính mạng phát triển, không ngừng tiến hóa, cường đại.
Đầu tiên là khởi động, sau đó thí nghiệm công hiệu và khả năng của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp. Hắn đã sớm chuẩn bị một ít thần hồn cấp bậc khác nhau, sau đó bỏ vào trong vòng xoáy trung tâm, đây chính là chỗ hạch tâm Phệ Hồn Tháp phân giải hồn phách.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.