Chương trước
Chương sau

Tấm mặt mo của Vạn Quỷ Ma Tôn cũng phi thường kích động bước gấp tới nâng Lôi Động dậy, nhìn hắn từ trên xuống dưới:
- Tốt, tốt, trở về là tốt rồi. Lần này đi một chuyến đến Đại Kiền châu sợ là ngươi đã vất vả rồi. Thế nào, có lọt vào nguy hiểm gì không?
Trên thực tế Lôi Động vốn là nói năm năm sẽ trở lại, ai ngờ chuyến đi Đại Kiền châu này lại hơn mười năm, cũng khó tránh khỏi khiến người phi thường lo lắng cho hắn.
- Khởi bẩm sư tôn, việc này tuy rằng chưa nói là thuận lợi, nhưng chuyện đã được giải quyết viên mãn.
Vạn Quỷ Ma Tôn đương nhiên biết rõ đồ đệ nhà mình đi Đại Kiền châu để làm gì, nghe vậy liền có chút kích động:
- Ngươi nói giải quyết viên mãn, chẳng lẽ nói...
Nhưng lời nói mới nói một nửa đã mạnh mẽ nuốt xuống, ha ha nở nụ cười:
- Đều do sư tôn lão vội vàng rồi, giờ không phải là lúc nói chuyện, ngươi tranh thủ nói chuyện với Uyển Ngôn trước đi.
Thấy Lôi Động thuận lợi trở về, tảng đá lớn trong lòng Vạn Quỷ cũng đã được buông xuống hơn phân nữa. Muốn nói đời này hắn đắc ý chuyện gì nhất thì không phải luyện khí tầng năm nhặt được cực phẩm linh quỷ, cũng không phải tu luyện đến Nguyên Anh kỳ mà là phi thường may mắn thu được mấy đồ đệ tốt. Nhất là Lôi Động và Uyển Ngôn, bọn hắn đều cực kỳ xuất chúng. Bất quá, Vạn Quỷ Ma Tôn đồng thời cảm thấy kiêu ngạo thì cũng cảm nhận được áp lực rất lớn. Dù sao nếu tu vị không bằng đồ đệ thì thật là một chuyện đáng xấu hổ.
Lôi Động đã sớm chú ý đến Uyển Ngôn, chỉ có điều bất luận là lễ tiết hay là hiếu tâm, Lôi Động đều phải bái kiến sư tôn trước mới phải. Nếu Vạn Quỷ Ma Tôn đã có lời thì Lôi Động mới quay đầu đi, nhìn thật sâu thê tử đã xa cách bấy lâu. Bao nhiêu năm rồi, bộ dáng của nàng vẫn dịu dàng động lòng người như vậy, chỉ có điều, so với lúc trước, nàng từ một thiếu nữ nhỏ tuổi, giờ đã trưởng thành thành một thiếu phụ thành thục rồi.
Thấy ánh mắt thâm thúy ôn nhu như ánh sao của Đinh Uyển Ngôn, Lôi Động liền lăng không giẫm chân tại chỗ mà đi, không để ý đến tràng diện, ôm nàng một cái thật sâu, có chút trầm thấp nói:
- Sư tỷ, là ta không tốt, nhưng năm gần đây vẫn một mực bôn ba bên ngoài mà không lo để ý đến ngươi.
- Phu quân, chúng ta đều là người tu luyện, rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỷcả.
Trên mặt Đinh Uyển Ngôn cũng lộ ra dáng cười hạnh phúc mà ôn nhu:
- Ngươi ra ngoài bôn ba, cũng là vì hai chữ tình nghĩa, Uyển Ngôn sao lại trách cứ ngươi được. Uyển Ngôn không cầu gì, chỉ cầu phu quân ngươi có thể bình an trở về thì Uyển Ngôn đã cảm thấy rất vui mừng rồi.
Thích Phỉ Phỉ rất u oán liếc về phía Lôi Động, bất quá nàng cũng không nhiều lời.
Đông Phương Phức cũng cực kỳ xuất sắc ở một bên nghe một phen như thế gò má liền ửng đỏ, nghiêng đầu qua, khẽ gắt nói:
- Lôi Động, Đinh Uyển Ngôn, hai vợ chồng các ngươi có thể bớt buồn nôn một chút không, ở đây có nhiều người như vậy, không biết ngượng sao?
- Khặc khặ-x-xxxxx, chúng ta không sao, cứ xem chúng ta như không khí là được.
Âm Sát Ma Tôn cho đến giờ đều chủ trì đại sự trong tông khặc khặ-x-xxxxx cười quái dị:
- Đông Phương, có phải ngươi ghen tị hạnh phúc của Uyên Ngôn nhà ta không? Dù sao các ngươi là Âm Sát Song Anh, tình như tỷ muội, không bằng cứ noi theo Nga Hoàng Nữ Anh, cùng chung một chồng, sao hả?
Âm Sát Ma Tôn lúc trước cũng thu Đinh Uyển Ngôn làm đồ đệ, truyền thụ cho Uyển Ngôn Âm Sát thần công cực kỳ lợi hại, đương nhiên có tư cách nói Uyên Ngôn là của nhà hắn rồi.
Lời ấy khiến Đông Phương Phức mắc cỡ đến hai má đỏ bừng, tức giận trừng mắt nói:
- Âm Sát trưởng lão, ngươi không được già mà không kính như thế chứ?
Âm Sát Ma Tôn nổi lên tính trẻ con, khi vừa định mở miệng nói đùa vài câu thì Huyết Ma vẫn một mực không lên tiếng không có cách nào đành ho khan mở miệng nói:
- Cái kia, Âm Sát trưởng lão, chuyện này để nói sau có được không? Lúc trước khởi động cảnh báo khẩn cấp, đến tột cùng là chuyện gì thế?
Người bên ngoài không hiểu được, nhưng Huyết Ma lại rất rõ quan hệ giữa Thiên Ma và Lôi Động. Nếu lôi cả Đông Phương Phức vào thì chỉ sợ rằng chuyện liền trở nên lộn xộn mất thôi.
Huyết Ma vừa nói ra lập tức khiến mọi người chú ý lại. Lôi Động đột nhiên trở về đã khiến mọi người đã quên thực ra lúc trước tụ tập lại là do có hiệu lệnh.
Âm Sát Ma Tôn cũng lập tức nhớ tới chuyện này, gấp gáp nói:
- Vừa rồi khi ta xử lý công việc trong tông, đầu Ngân Long trên Ác Long Lĩnh đã cảnh báo, nói là có yêu thú Hóa Thần xâm nhập vào Ác Long Lĩnh của hắn.
Mọi người nghe thế sắc mặt liền nghiêm nghị lại, Hóa Thần yêu thú, mấy chữ này, lực sát thương mười phần. Ác Long Lĩnh, tuy nói tạm thời chuyển cho đầu Ngân Long kia ở lại, nhưng bất kể trên danh nghĩa hay trên địa lý thực tế đều thuộc về một bộ phận của Âm Sát Tông cả, hơn nữa, cách tổng bộ cũng không xa.
Những lời này cũng có thể trực tiếp lý giải là trên địa bàn của Âm Sát Tông xuất hiện một đầu yêu thú Hóa Thần cấp.
Cái này đương nhiên là đại sự, một đầu yêu thú Hóa Thần đủ để đơn giản khuấy đảo cả Âm Sát Tông thành một mảnh phong vân rồi.
- Nếu đã vậy thì Âm Sát ngươi còn không mau mau triệu tập đệ tử Kim Đan cấp trong tông lại, vây quanh Ác Long Lĩnh. Mà bản tôn, sẽ đi gặp đầu yêu thú Hóa Thần cấp.
U Minh Ma Tôn cũng hoảng sợ, xảy ra chuyện lớn như vậy mà Âm Sát này vẫn còn lòng dạ ở đây nói giỡn được sao?
Sở dĩ phải tụ tập đệ tử cấp thấp thành quân, đây cũng là do U Minh Ma Tôn không đủ lòng tin với thực lực của mình. Tuy rằng hắn dưới áp lực và vận khí cực lớn mà bước vào được Hóa Thần cấp, nhưng chung quy cũng vừa mới bước vào không lâu thôi. Nếu là đụng phải tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong thì có thể một bả bóp chết. Chỉ là, nếu là vội vàng đi đối mặt với yêu thú đồng cấp thì nhất định phải cân nhắc rất nhiều. Thay vì mạo hiểm, không bằng dựa vào người đông thế mạnh để lấy đông hiếp yếu một phen thì hay hơn..
Tính toán của hắn như thế ngược lại cũng bình thường, dựa vào hơn mười thái thượng trưởng lão Nguyên Anh, mấy chục tu sĩ Kim Đan cộng thêm hắn vừa tấn chức Hóa Thần nữa thì chỉ cần con yêu thú kia không phải là Hóa Thần trung giai thì hoàn toàn có thể áp chế nó một cách gắt gao.
Nếu thật là Hóa Thần trung giai, vậy thì cũng chỉ có thể tự nhân là xui xẻo thôi. Chỉ là tỷ lệ này thực sự quá nhỏ. Dưới đời này tổng cộng có nhiều cường giả đỉnh phong như vậy, nhưng Hóa Thần trung giai được bao nhiêu chứ? Mà yêu thú Hóa Thần trung giai,U Minh Ma Tôn lại chưa từng được nghe qua. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Ngay khi Âm Sát Ma Tôn muốn tiếp tục ban bố mệnh lệnh, triệu tập đệ tử thì Lôi Động lại cau mày lại, ngăn cản nói:
- Âm Sát trưởng lão, đợi một chút, để vãn bối đến xác nhận chút đã.
Thần niệm cường đại của Lôi Động lập tức gào thét mà đi, cùng lúc đó, ma sát kịch liệt phát ra từng tiếng rít gào, xông thẳng lên trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.